Lại một ngày bình yên trôi qua, lại đến giờ đi làm, Triệu Minh như thường lệ đến quán bar Mạc Lam, đẩy cửa bước vào…
Anh ta không khỏi thoáng giật mình.
Chỉ thấy ở góc phòng, trên ghế nệm dài, Lục Hoài Khiên đang ngồi với dáng vẻ lười nhác. Cẳng tay phải của hắn được bó trong lớp thạch cao, băng gạc trắng quấn vòng qua cổ, dù trông có hơi thảm hại, nhưng thần sắc vẫn ung dung như thường.
Triệu Minh nhíu mày, bước tới hỏi han: “Ê, tay mày làm sao thế?”
“Gãy rồi.” Lục Hoài Khiên đáp bằng giọng nhẹ bẫng.
Triệu Minh thuận thế ngồi xuống đối diện Lục Hoài Khiên: “Sao mà gãy?”
Lục Hoài Khiên cau mày, tặc lưỡi một tiếng: “Vì dần một thằng heo mập.”
Triệu Minh có chút mông lung: “Heo mập?”
Lục Hoài Khiên đáp: “Tào Kiện.”
Trong lòng Triệu Minh ngờ ngợ đoán ra điều gì, nhưng anh ta không chắc lắm, bèn hỏi tiếp: “Tào Kiện là cái lão già dê đó, năm sáu năm trước đã tiếng xấu đồn xa rồi, trước giờ có thấy mày nhúng tay vào chuyện của lão đâu. Sao dạo này tự dưng lại ghét ác như thù, ra dáng chính nghĩa thế? Chẳng phải mày luôn theo chủ nghĩa khôn hồn giữ mình, chuyện không tới tay thì mặc kệ hay sao?”
Ánh mắt Lục Hoài Khiên nhìn Triệu Minh ẩn chứa vẻ ngạc nhiên, như thể anh ta vừa hỏi một câu cực kỳ ngớ ngẩn: “Vì Tào Kiện đang để ý tới Trình Thước.”
Triệu Minh cười phá lên:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cocktail-blue-tra-cac/2719314/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.