Nói là chuyển nhà, nhưng thực ra chỉ là người dọn qua ở thôi. Dù sao cũng chỉ ở đối diện, nên quần áo, đồ dùng sinh hoạt cần thiết, vân vân, anh cứ sang bên kia lấy là được.
Dưỡng thương mấy ngày, Lục Hoài Khiên đã cảm thấy mình lại ổn rồi. Cút mẹ cái vụ tuân thủ lời dặn của bác sĩ đi, hắn thẳng tay tháo băng vải treo trên cổ xuống. Tay phải vẫn còn bó bột nhưng cũng đỡ đần được tay trái, làm việc thuận tiện hơn nhiều.
Trình Thước đã sớm nghe nói về độ linh hoạt của tay trái Lục Hoài Khiên.
Một buổi tối nọ, anh lại thấy đối phương dùng tay trái mở trang web mua sắm online, tay trái gõ chữ tìm kiếm “váy hầu gái”, rồi lại dùng tay trái đưa màn hình điện thoại đến trước mặt mình, một loạt động tác thành thạo như nước chảy mây trôi, cuối cùng hỏi: “Em thích kiểu nào?”
Trình Thước liếc nhìn một cái, rồi vội vàng dời mắt đi.
“Anh chọn kiểu anh thích là được rồi, em thế nào cũng được.”
Lục Hoài Khiên bèn mở mục yêu thích ra, tay trái lướt xuống một hồi lâu, cuối cùng cũng tìm được một món hàng, đưa cho Trình Thước xem.
“Vậy cái này thì sao?”
Giọng hắn tràn đầy mong đợi.
Anh đành phải liếc thêm cái nữa.
Trình Thước: “…”
Chỉ thấy trên trang chi tiết sản phẩm là bộ đồ phối màu đen trắng tương phản, với vài mảnh vải mỏng manh, chỉ miễn cưỡng che được ba điểm nhạy cảm, nhưng không che hoàn toàn, thế là người bán rất “tinh ý” mà che mờ đi. Váy chỉ dài đến gốc đùi, Trình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cocktail-blue-tra-cac/2719323/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.