Trước khi rời khỏi phòng ngủ, Lục Hoài Khiên không quên đóng cửa giúp anh.
Về lại thư phòng dùng làm văn phòng riêng, hắn mở hộp thư điện tử. Những email mới nhận gần nhất đều là hồ sơ xin việc. Từ rất lâu trước đây hắn đã nghĩ, nếu một ngày nào đó trong tương lai hắn có người yêu, có lẽ sẽ thỉnh thoảng phải đi du lịch nghỉ mát, mà mỗi lần đi là mất mấy ngày.
Thỉnh thoảng để Triệu Minh gánh việc hai ba ngày thì còn được, chứ cứ để anh ta một mình làm việc của hai người thì đúng là quá thiếu nhân đạo. Phải tuyển bartender mới thôi. Để duy trì hương vị trước nay của quán bar Mạc Lam, có lẽ hắn còn phải đích thân đào tạo người mới, công thức pha chế độc quyền cũng phải tiết lộ cho họ biết. Việc này thực ra cũng có rủi ro, bởi vì tinh túy của ngành ẩm thực nằm ở hương vị. Lỡ như người mới ôm công thức độc quyền mà hắn khổ công nghiên cứu được rồi bỏ đi, tự mở một quán khác, thì Lục Hoài Khiên đúng là cái lời không bù được cái hại.
Nhưng hắn vẫn quyết định làm vậy. Hắn bằng lòng chấp nhận rủi ro này, nếu không thì một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, trừ dịp Tết ra, gần như làm việc quần quật không nghỉ, bé cưng yêu đương với hắn thì còn gì là trải nghiệm nữa. Cho nên, nói cho cùng, kẻ lụy tình hóa ra lại chính là hắn.
Đương nhiên, Lục Hoài Khiên chắc chắn sẽ áp dụng vài biện pháp để giảm thiểu rủi ro. Ví dụ như khi tuyển người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cocktail-blue-tra-cac/2719328/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.