Kể từ sau Tết, Chu Vân Liêm vẫn luôn ở nước ngoài, cũng đã lâu rồi ông không gặp Giang Tĩnh Uyên. Lúc trước hai nhà bàn chuyện hôn sự, chỉ một cuộc điện thoại là đã định đoạt xong. Hôm đó, Giang Tĩnh Uyên có nói qua điện thoại rằng muốn giới thiệu đối tượng kết hôn cho con trai ông.
Ông còn nửa đùa nửa thật: “Nếu thông gia là ông, tôi sẽ cân nhắc.”
Giang Tĩnh Uyên đáp: “Người tôi muốn giới thiệu thật sự là con gái của tôi.”
Ông bật cười hồi lâu, còn hỏi lại xem có phải Giang Tĩnh Uyên uống nhiều quá rồi không.
Trong điện thoại, Giang Tĩnh Uyên trả lời rõ ràng: “Tôi không uống. Là con gái của tôi và Chung Chước Hoa.”
Giây phút ấy, cảm giác kinh ngạc vẫn còn in đậm trong ký ức ông cho đến tận bây giờ.
Ông im lặng suốt nửa phút, không thốt nên lời.
Ngoài kinh ngạc, ông còn lo lắng: “Ông cũng biết tính tình Thời Diệc nhà tôi rồi đấy, người tôi giới thiệu nó còn chẳng buồn liếc mắt.”
Giang Tĩnh Uyên nói: “Chuyện phía Thời Diệc không sao, tôi sẽ đích thân đi gặp nó.”
Ông dặn dò: “Nếu nó thật lòng chịu kết hôn với con gái ông, thì mau chóng tổ chức đi, kẻo vài hôm nữa nó lại đổi ý. Năm ngoái ông cụ nhà tôi có giới thiệu một đối tượng cho nó, ban đầu nó cũng hài lòng, sau không biết vì lý do gì mà lại chẳng đâu vào đâu.”
Giang Tĩnh Uyên đáp: “Tôi giới thiệu thì không đến mức đổi ý. Nhưng đúng là nên tổ chức sớm, ngày 19 tháng 5 là ngày đẹp.”
Hai người trẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/coi-xay-gio-mau-xanh-mong-tieu-nhi/2787528/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.