Nói đến mức này rồi, thành ý cũng đủ đầy, Thiệu Tân An khó mà từ chối.
Huống hồ, anh cũng rất muốn hợp tác với những đội ngũ như Chung Ức và Diêm Đình Lâm.
Anh nhấc ly cà phê lên khẽ ra hiệu: “Cuối tháng về nước tôi sẽ đến Khôn Thần, khi ấy ta bàn kỹ hơn.”
Việc kết thúc sớm chuyến du lịch tự lái kéo dài hơn hai tháng, hoàn toàn là bởi nó đáng vì một người sếp như Chu Thời Diệc.
Chu Thời Diệc nói: “Vậy thì mong chờ sự hợp tác giữa đôi bên.”
“Chẳng trách anh có thể khiến Diêm Đình Lâm trở về nước.”
“Diêm Đình Lâm chịu về hoàn toàn là nhờ công vợ tôi, không liên quan gì đến tôi cả.”
Thiệu Tân An cười: “Càng mong chờ được làm việc cùng Chung Tổng.”
Sau đó, hai người bắt đầu trao đổi về mạng lưới siêu sạc ở nước ngoài.
Những năm qua, Thiệu Tân An gần như đi khắp châu Âu và châu Mỹ, cảm nhận thực tế của anh còn trực quan hơn cả số liệu. Theo anh, năng lực cạnh tranh cốt lõi trong tương lai của xe năng lượng mới chính là hệ thống lái tự động thông minh và hạ tầng siêu sạc.
“Hệ thống lái tự động, Khôn Thần các anh đi trước một bước rồi, nhưng xây dựng hệ thống siêu sạc thì đang rất cấp thiết.”
Chu Thời Diệc đáp: “Lúc anh đến Khôn Thần, tôi sẽ sắp xếp ban lãnh đạo cấp cao tới nghe anh giảng. Hiếm khi có cơ hội hợp tác với giáo sư Đại học Bắc Thành, nhất định phải học hỏi cho bằng được.”
Thiệu Tân An cười: “Chu Tổng quá lời rồi. Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/coi-xay-gio-mau-xanh-mong-tieu-nhi/2787554/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.