Tuần kế sau khi hoàn tất thử nghiệm xe thực tế, Chung Ức và Chu Thời Diệc dọn về lại căn nhà tân hôn.
Nửa năm không về, lúc đẩy cửa bước vào, cảm giác chẳng khác nào đang làm khách ở nhà người khác.
Giai đoạn căng thẳng nhất của dự án cuối cùng cũng qua, cô tự thưởng cho mình mấy ngày nghỉ ngắn, ở nhà ngủ liền hai ngày.
Ngủ say đến trời đất quay cuồng, tỉnh dậy thấy rèm chắn sáng trong phòng vẫn kéo kín mít, chẳng phân biệt nổi là ngày hay đêm.
Chung Ức với lấy điện thoại, liếc nhìn, đã 2 giờ 40 chiều.
Chu Thời Diệc không có trong phòng, không biết là ra ngoài hay đến công ty.
Tối hôm thử nghiệm, anh có đến gặp bố mẹ cô, nói gần đây chị Chung đang nghỉ ngơi ở nhà.
Cô mở bảng tìm kiếm hot search, bất ngờ thấy bộ phim mới của chị Chung hôm nay đã khai máy.
[Chúc mừng chị Chung, khai máy thuận lợi!]
[Sao không nói gì với con cả, để con chuẩn bị một bó hoa đẹp để tặng mẹ.]
Chẳng mấy chốc, Chung Chước Hoa nhắn lại: [Là mẹ dặn Thời Diệc đừng nói với con. Phim quay ở Thâm Thành, cũng không xa nhà, hôm nào con nhớ mẹ rồi, mẹ sẽ về thăm con.]
Bà lại nhắn thêm: [Thời Diệc đã thay con gửi hoa rồi, mẹ chồng con cũng gửi nữa.]
[Để mẹ gửi con xem này.]
Một lát sau, Chung Ức nhận được ảnh hoa tươi mẹ gửi, một bó hoa màu đỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/coi-xay-gio-mau-xanh-mong-tieu-nhi/2787560/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.