Chương 164 : Một lưới bắt hết
Văn Phương nằm trên nền đất lạnh lẽo, cơn đau đớn toàn thân như muốn nuốt chìm cô. Cô hiểu mạng sống của mìnhcũng dần dần lụi tàn, cả người như rơi vào hầm băng, lạnh lẽo khôn cùng
Nhưng đúng lúc này, cô nghe được giọngnói quen thuộc, giọng nói đã từng xuất hiện trong những giấc mơ của cô.Là Hi Thành! Hi Thành đã đến, trời ạ, cảm ơn trời đất, cảm ơn người đãcho tôi được gặp anh ấy lần cuối trước khi chết
Cô dùng hết sức mới có thể hơi ngẩng đầulên, tuy rằng sắc mặt anh không tốt nhưng vẫn tuấn tú như xưa. Hi Thành, nhìn qua đây đi, nhìn em đi, em xin anh, hãy nhìn em một lần
- Hi Thành! Hi Thành…
Cô khó nhọc gọi nhưng giọng nói của cô ta hoàn toàn bị chìm lấp, không còn sức để nói lớn hơn.
Rất nhanh cô phát hiện, cho dù cô có gọilớn hơn thì anh vẫn sẽ không để ý đến mình bởi vì toàn bộ sự chú ý củaanh đều đặt trên người đàn bà kia. Vẻ mặt anh dịu dàng như vậy, ánh mắtanh đầy sự đau lòng, giọng nói anh đầy sự quan tâm, trong lòng anh cănbản chỉ có Thiệu Lâm nên sao phát hiện được sự tồn tại của cô.
Anh phá song sắt đi vào rồi lại chỉ lo ôm Thiệu Lâm, thủ thỉ với cô ấy. Anh chỉ cần khẽ cúi đầu là có thể nhìnthấy ánh mắt đầy khát vọng của cô. Nhưng trong mắt anh, ngoài Thiệu Lâmra thì chẳng có ai là tồn tại.
Cho dù là lúc cô có quan hệ thân mật nhất với anh thì anh cũng chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-dau-nha-giau/745253/chuong-165.html