Chương 165: Đau đớn
Triệu Hi Thành quay lưng về phía VănPhương, anh chỉ lo lắng cho Chu Thiến mà hoàn toàn không ý thức được bản thân đang gặp nguy hiểm. Mà đám cảnh sát đều chỉ lo bắt đám người LýThêm nên không ai để ý đến Văn Phương đang nằm trong vũng máu, đều nghĩcô ta là người chết. Vì thế, căn bản không có ai phát hiện ra Văn Phương lấy được súng đến tay từ bao giờ. Triệu Hi Thành ôm lấy Chu Thiến, lòng đầy vui mừng ngọt ngào, đột nhiên Chu Thiến hét lớn, anh còn chưa phản ứnglại thì bản thân đã bị đẩy qua một bên, ngay sau đó đoàng một tiếng vang lên. Anh chỉ cảm thấy Chu Thiến đang run lên trong lòng rồi như mất hết sức lực mà ngã vào lòng anh, đôi mắt sáng bừng cũng trở nên mơ hồ Đầu óc Triệu Hi Thành trở nên trống rỗng, sao lại thế này? Đã … đã xảy ra chuyện gì… Tất cả mọi người đều bị tiếng súng nàydọa ngây người, kinh ngạc nhìn Chu Thiến đang yếu dần đi trong lòngTriệu Hi Thành, lưng của cô có một lỗ thủng màu đỏ, máu tươi trào ranhiễm đỏ quần áo cô tựa như đóa hoa đang nở bừng trong sự giận dữ. - Ha ha… chết rồi, chết rồi, Tống Thiệu Lâm, cuối cùng cô cũng chết trong tay tôi… Văn Phương dùng hết sức mà nói ra nhữnglời này, giọng nói thê lương khàn đục như là lấy hết sức lực cuối cùngcủa cô ta. Mọi người kinh hãi phản ứng lại thì có người vội đem súng bắn ngay vào cô ta, tiếng cười lập tức im bặt mãi mãi Triệu Hi ThànhTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-dau-nha-giau/745256/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.