“Lão gia, lão gia, Tri phủ đại nhân lại tới nữa.” Một gã sai vặt vội vã chạy về phía thư phòng, vừa chạy vừa kêu vì quá đỗi kinh ngạc.
Hoàng lão gia đang luyện chữ ở trong phòng lập tức run tay, chữ to sắp hoàn thành cũng bị hủy. Nhưng ông ấy cũng chẳng thèm quan tâm mà vội vã đi ra ngoài mở cửa phòng: “Tiến vào rồi nói.”
Gã sai vặt vội vã thông báo: “Lão gia, Tri phủ đại nhân tới và nói là muốn gặp ngài.”
Sắc mặt Hoàng lão gia nhăn nhó. Lần trước tri phủ tới thăm đã khiến ông ta tốn tiền, lúc này mới qua bao lâu mà kẻ này lại tới rồi?! Có còn biết xấu hổ hay không?!
Hoàng lão gia thầm mắng tri phủ một trận nhưng vẫn vội vã đi tới phòng khách và hỏi: “Đã dâng trà cho đại nhân chưa?”
“Dạ rồi, lão gia yên tâm. Quản sự đang chiêu đãi tri phủ.”
Hoàng lão gia nhẹ nhàng thở ra. Lúc sắp tới phòng khách ông ta lập tức điều chỉnh sắc mặt và cười khanh khách nói: “Ấy, sao Tần đại nhân lại hạ cố tới đây thế?”
Tần Ngộ mặc thường phục và đứng dậy cười nói: “Hoàng lão gia.”
Hoàng lão gia rất hưởng thụ nhưng ngoài miệng lại nói: “Đại nhân mau ngồi, mau ngồi. Không biết đại nhân tới là có việc gì?”
Tần Ngộ cầm một cái rổ mà Tần Tiểu Sơn đưa sau đó đặt lên bàn rồi nói: “Lần trước Hoàng lão gia khẳng khái giúp tiền nên bản quan rất vui.
Hiện tại có được vật quý nên ta cố ý mang tới cho lão gia nếm thử.”
Cái rổ rất xinh đẹp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1862796/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.