Nói đến binh lực của Thành triều thì phải nói là không tồi. Nhờ công của Thành Thái tổ nên hiện tại Thành triều đã có vũ khí nóng.
Súng etpigôn, hồng di đại pháo (đại bác),và đột hỏa mộc thương (pháo gắn với thương).
Nói đơn giản một chút thì đột hỏa mộc thương chính là phiên bản sơ khai nhất của súng.
Bất kỳ thứ gì mới được làm ra đều sẽ mang theo kỳ vọng thật cao của mọi người. Những vũ khí này cũng thế, nhưng theo thời gian trôi đi chúng lại chậm rãi phủ bụi.
Tần Ngộ từng đi thị sát và thấy rất nhiều vấn đề, trong đó thứ khiến người ta tức giận và bất đắc dĩ nhất chính là vũ khí không khớp với nhau.
Mà vấn đề này lại rất phổ biến.
Ví dụ như có đại bác hẳn sẽ đánh cho kẻ địch tan tác, nhưng đạn không nhét vào nòng pháo được thì còn đánh đấm gì. Mà trên chiến trường thì kết cục của tình huống này chính là máu chảy thành sông. Kẻ đứng đầu làm sai sẽ khiến binh lính phải bỏ mạng.
Thế nên sau đó Thành triều dần dần không dùng vũ khí nóng nữa mà quay về vũ khí lạnh.
Cha của Hoắc đại tướng quân và tiên đế từng có ý định thay đổi tình hình ấy. Với tài năng của họ thì quả thực đã có chút thành tích, nhưng cuối cùng vẫn không giải quyết được gì.
Vì sao?
Đầu tiên là tiền.
Nói tới quân sự là nói tới tiền bởi binh lính phải ăn, phải mặc. Tất cả đều cần tiền.
Rồi binh khí, chiến mã, bổng lộc, những thứ này cũng cần tiền chứ?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1862981/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.