Cuối cùng Tần Ngộ cũng không chép xong cuốn “Ngô chủ truyện” trước khi kỳ nghỉ kết thúc. Cậu ngượng ngùng tới hiệu sách và giải thích với ông chủ.
Ông ấy mang tâm tình rất tốt và cười ha ha xua tay nói không cần vội.
“Bản Tam Tự Kinh mà công tử chép lần trước rất được hoan nghênh. Sau đó có người tới mua nhưng tiếc là không còn.”
Ông chủ nhìn cậu không chớp mắt, chỉ còn kém chưa hỏi: Công tử còn muốn chép thêm mấy quyển không?
Nghĩ đến lịch trình bận rộn của huyện học nên Tần Ngộ uyển chuyển nói: “Huyện học sắp khai giảng, cuốn “Ngô chủ truyện” này có lẽ phải một tháng sau cháu mới chép xong.”
Ông chủ nghe đã hiểu nên không khuyên nữa mà chỉ nói: “Cuốn sách này cũng ít người hỏi, vì thế có mất 3-5 tháng cũng không sao.”
Ông chủ hào phóng nên Tần Ngộ cũng không thể mặt dày. Cậu chắp tay với ông ấy và nói: “Cháu cảm ơn ông chủ, nhưng một tháng là đủ rồi.”
Sau khi thông báo với ông chủ hiệu sách, Tần Ngộ mang theo hành lý, từ biệt người thân và bạn bè rồi ngồi xe bò về huyện học.
Phòng ký túc để trống một thời gian nên có mùi ẩm mốc. Sau khi vào phòng cậu lập tức mở cửa cho thông gió và xử lý đơn giản một phen mới sửa sang lại đồ đạc.
Ngoài rương đựng sách và quần áo tắm rửa thì nhiều nhất là quà chuẩn bị cho Thích Lan. Quà gồm đậu phụ khô, nhân hạch đào, gạo nếp nắm, bánh phục linh, tất cả đều do mẹ cậu tự tay làm. Bà còn hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1863049/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.