🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“…… Những kẻ được yêu mà không kiêu, kiêu mà có thể chịu bị giáng địa vị, giáng địa vị mà không oán hận, oán hận mà có thể tự khắc chế, hiếm lắm. Vả lại, đê tiện phương hại tôn quý,…” (Xuân Thu – Tả truyện)

Trong lớp Ất truyền đến tiếng giọng nói bình thản đầy nhịp điệu của Đàm tú tài, mỗi chữ đều rõ ràng.

Tần Ngộ cầm bút, vừa đọc nhẩm theo vừa ghép vần cho những chữ lạ. Đợi phu tử đọc xong một lần thì bắt đầu giảng giải ý nghĩa.

Thời gian cứ thế trôi đi, phu tử giảng bài xong thì để cho học trò tự ôn luyện. Bản thân ông đi kiểm tra từng người. Nội dung có thể nằm trong hai ngày gần nhất, cũng có thể là một tháng hoặc nửa năm trước.

 

Mỗi khi tới lúc này mọi người đều không nhịn được căng thẳng. Chân Triệu Cẩm Đường và Tần Hoài Minh còn run lên nhè nhẹ.

Tần Ngộ thở ra một hơi và lấy bình tĩnh. Trước khi phu tử đi tới cậu vẫn dựa theo tốc độ của mình để luyện tập.

Đàm tú tài đi đến bên cạnh Tần Hoài Minh và nhìn từ trên cao nói: “Thị tọa ư quân tử.”

Tần Hoài Minh chỉ thấy da đầu tê dại và run run đọc tiếp: “Thị tọa ư quân tử, quân tử vấn yên, chung tắc đối…” (Không được cắt lời người bề trên, không được nói chen ngang – Lễ Ký)

Cậu nhóc đáp rất ấp úng khiến sắc mặt Đàm tú tài ngày một trầm xuống. Những người khác không dám thở mạnh.

Triệu Cẩm Đường nắm chặt trang sách, chóp mũi thấm mồ hôi. Lúc cậu nhìn thấy vạt áo màu xám xuất hiện trước mặt mình thì tim nhảy lên tới cổ.

“Hiếu tử bất phục ám, bất đăng nguy.”

Triệu Cẩm Đường lập tức vui vẻ bởi một đoạn này Tần Ngộ đã giảng riêng cho cậu nên cậu thuộc nha!

Đàm tú tài: “Đọc phần phía trước.”

Triệu Cẩm Đường lập tức đờ ra. Đoạn trước ư?! Cậu ngẫm nghĩ một lúc lâu mới ấp úng mở miệng. Đàm tú tài vuốt râu, trên mặt không lộ cảm xúc.

Sau Triệu Cẩm Đường là Lưu Văn Nguyên. Tình huống của thằng nhãi này tốt hơn những người khác nhiều. Cậu ta đọc lưu loát, giải đáp cũng không tệ. Phu tử khen một câu thế là Lưu Văn Nguyên lập tức không giấu được đắc ý và lặng lẽ liếc mắt nhìn Tần Ngộ với vẻ khinh thường.

Tần Ngộ:………

Những người khác đều đã được kiểm tra, cuối cùng chỉ còn Tần Ngộ.

 

Đàm tú tài: “Nhập hộ phùng quynh, thị chiêm vô hồi.” (Lúc đương vào phòng, phải lên tiếng để ngỏ ý – Lễ Ký)

Đàm tú tài không cố ý nói rõ phải đọc đoạn trước hay sau nên Tần Ngộ cứ thế đọc tiếp đoạn sau. Trong lúc ấy cậu lặng lẽ đánh giá sắc mặt phu tử và thấy ông không bảo ngừng nên cũng đành phải tiếp tục đọc.

Sau đó cậu đọc hết luôn.

Lớp học im lặng tới độ kim rơi cũng nghe thấy. Không biết từ khi nào những người khác đều đã dựng lỗ tai lên.

Đàm tú tài trầm ngâm: “Quân tử dĩ nhân tồn tâm, giải thích thế nào?”

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1863073/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Con Đường Thi Cử Thời Cổ Đại
Chương 19: May mắn của Tần Ngộ
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.