🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Việc Tần Ngộ đi học cứ thế được quyết định.

Mỗi ngày cậu đều tới học đường vào giờ Thìn. Từ nhà tới trường không gần nên cậu thường đi sớm. Mùa hè còn đỡ, tới mùa đông sắc trời còn chưa sáng cậu đã phải ra khỏi nhà.

Trương thị không yên tâm nên vốn muốn đưa cậu đi học nhưng Tần Ngộ đương nhiên không đồng ý. Bọn họ đang ở trấn trên, dưới chân là con đường lát đá xanh nên vừa sạch sẽ lại dễ đi, khoảng cách cũng không xa. So sánh với người từ nông thôn lên đây đọc sách thì thế này tốt hơn nhiều rồi.

Nhưng Trương thị vẫn hơi do dự. Cuối cùng Tần Sùng Ân đề nghị để Tần Hoài Minh cùng đi học với Tần Ngộ mỗi ngày. Hai đứa nhỏ đi cùng nhau sẽ an toàn hơn. Dù Tần Sùng Ân không cảm thấy nơi này có gì nguy hiểm nhưng vẫn đồng ý để Trương thị được yên tâm hơn.

 

Đồng thời ông cũng nghĩ kỹ rồi: trên đường đi học hẳn hai đứa sẽ có giao lưu, tình cảm cũng sẽ thân thiết hơn, qua thời gian ắt hẳn hai đứa sẽ càng thêm thân.

Trương thị ngẫm lại thấy cũng đúng. Bà cũng cảm thấy con mình quá cô đơn, có anh em họ cùng chăm sóc nhau sẽ tốt hơn nhiều.

Mỗi lần Tần Hoài Minh tới Trương thị đều chuẩn bị một bát sữa đậu nành ngọt ngào nóng hầm hập cho cậu. Tần Hoài Minh vui vẻ uống, trên đường thì tíu tít nói chuyện học tập với Tần Ngộ.

Cậu đã học lớp Bính mấy năm, chuẩn bị lên lớp Ất vì thế Tần Hoài Minh vừa kích động vừa thấp thỏm.

Tần Ngộ lẳng lặng nghe, ngẫu nhiên cũng phụ họa một tiếng. Cậu biết Tần Hoài Minh có ý tưởng trong lòng, chẳng qua vì quá lo lắng nên muốn trải lòng một chút.

Quả nhiên Tần Hoài Minh vừa nói vừa bắt đầu lo lắng: “Nếu lần này ta không thể lên lớp thì không chỉ phu tử mắng, mà cha mẹ cũng sẽ không tha cho ta.” Cậu rũ mắt, vẻ mặt ủ ê.

Tần Ngộ vừa muốn mở miệng an ủi đã thấy Tần Hoài Minh tự phấn chấn hăng hái. Cậu vỗ hai tay với nhau với bộ dạng hừng hực khí thế: “Nhưng mặc kệ thế nào ta cũng sẽ nỗ lực hết sức.”

Tần Ngộ hé miệng cười. Cậu cảm thấy Tần Hoài Minh thật giống một gốc bạch dương nhỏ tràn đầy sức sống.

Cậu vỗ vỗ vai Tần Hoài Minh và nói, “Chỉ cần Minh ca thả lỏng tình thần là khẳng định sẽ không thành vấn đề.”

Có đôi khi cậu không hiểu vì sao một người lạc quan và rộng rãi như Tần Hoài Minh lại dễ dàng lo lắng như thế. Hay đây là sự đa dạng về tính cách?!

Sau khi tới lớp bọn họ sẽ có một canh giờ tự học, đến giờ Tỵ tiên sinh mới lên lớp.

Đàm tú tài không quản chuyện lớn chuyện nhỏ giống các thầy cô ở hiện đại. Thấy học sinh phạm lỗi ông ấy sẽ quát to, sẽ phạt. Nếu dạy mãi không sửa ông ấy sẽ khuyên lui và không dạy nữa.

 

Lúc này đa phần các vị phu tử đều

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1863094/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Con Đường Thi Cử Thời Cổ Đại
Chương 5: Tới trường
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.