Mấy người ngồi bàn sau cứ ngây ra nhìn cánh tay kia.
Ăn cơm cũng nhìn, uống rượu cũng nhìn, chẳng thèm ngó ngàng gì đến tiết mục trên sân khấu, chỉ chăm chăm xem người kia có thể kiên trì được bao lâu.
Sở Quân Liệt giơ một cánh tay chắn sau lưng Tư Vân Dịch, một tay cầm đũa, một tay gắp thức ăn, vậy mà cứng rắn giữ nguyên suốt hơn một tiếng đồng hồ không hạ xuống.
"Đỉnh thật." Mấy thanh niên ngồi sau không nhịn được, lần lượt lấy điện thoại ra chụp lại khoảnh khắc đó làm kỷ niệm.
Yến tiệc gần kết thúc, cô dâu đặc biệt chạy tới một chuyến, mắt sáng rỡ cảm ơn, nói có không ít người hỏi xin danh thiếp, còn khen cô thiết kế đẹp.
"Giám đốc Tư, sau này tôi sẽ thiết kế thêm vài bộ cho anh, coi như lời cảm ơn." Cô dâu là người rất có chí tiến thủ.
"Khụ khụ." Sở Quân Liệt ho nhẹ hai tiếng, cánh tay vẫn đang giữ chắn sau lưng người bên cạnh.
"Cảm ơn." Tư Vân Dịch mỉm cười đáp lời.
Yến tiệc sắp tàn, Tư Vân Dịch sau khi khách sáo vài câu với cha của chú rể thì chuẩn bị rời đi, Sở Quân Liệt lập tức đứng dậy đi sát bên, vừa ra đến cửa đã cởi áo vest của mình ra, nhẹ nhàng khoác lên vai Tư Vân Dịch.
Áo vest còn mang theo hơi ấm trên người Sở Quân Liệt, Tư Vân Dịch ngẩng mắt nhìn người bên cạnh, ánh mắt Sở Quân Liệt có chút căng thẳng.
"Giờ trời hơi lạnh."
Một vị giám đốc họ Vương vừa đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/2842710/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.