Nhìn thấy Mạc Hệ Châu lảo đảo quay đi, gần như bỏ chạy trong chật vật, Sở Quân Liệt nâng ly rượu vang, nở một nụ cười thuộc về kẻ chiến thắng.
Thay áo ngủ xong, Sở Quân Liệt nhìn về phía người đang nằm trên giường, bước tới nhẹ nhàng kéo lại chăn cho anh.
Vẫn còn chuyện chính cần làm.
Người nhà họ Yến gần như mừng rỡ khi thấy người của nhà họ Sở từ thủ đô đến, tiếp đãi bằng mười hai phần nhiệt tình, ánh mắt đầy vẻ vui sướng.
"Chúng tôi vẫn luôn mong được hợp tác với nhà họ Sở, bây giờ nếu có cơ hội, chúng tôi nhất định sẽ dốc toàn lực!" Bà Yến cười tươi như hoa, mấy người ngồi trên sofa đều lưng thẳng tắp, nét mặt điềm nhiên, nước trà trước mặt cũng không hề động đến.
Chồng bà Yến nhìn ra ngoài qua cửa sổ, nơi người của nhà họ Sở đang đứng, trước biệt thự còn đỗ một dãy xe đen, trong lòng bỗng dâng lên một nỗi bất an khó hiểu.
"Cha, đừng thất thần." Yến An kéo nhẹ tay áo cha, ngồi thẳng người, có phần căng thẳng nhìn mấy người trước mặt.
"Nói vậy, mấy vị đến đây là mang lời nhắn gì từ tổng giám đốc Sở?" Bà Yến cúi người, ánh mắt mang theo mấy phần khẩn thiết, "Chỉ cần tổng giám đốc Sở lên tiếng, bất kể là chuyện gì, chúng tôi nhất định sẽ làm được."
Mấy người ngồi nghiêm trang trên sofa không ai lên tiếng, một người trong đó lấy điện thoại ra, căn đúng thời gian, bắt đầu chuẩn bị máy chiếu và thiết bị.
Ba người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/2842741/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.