Nhưng lần này, La Thần không cho nàng ta thể diện, mặc kệ Triệu Đoan Hoa mềm mỏng thuyết phục, khóc lóc cầu xin, hắn vẫn quyết tâm trừng trị sự bất trung bất trinh của nàng ta.
“Nếu không phục, ngươi cứ đi tìm Thái tử ca ca của ngươi đến trị tội ta đi.”
“La Thần, ta và Thái tử ca ca trong sạch, ngươi đừng ăn nói hàm hồ!”
“Hừ, trong sạch kiểu môi hở răng lạnh sao?”
La Thần cười lạnh.
Triệu Đoan Hoa không thể nhịn nổi nữa, lập tức giơ tay muốn tát hắn một cái.
Nhưng đúng lúc ấy, Vận Nương lao lên đỡ lấy cái tát, cả người nghiêng sang một bên rồi ngã mạnh xuống đất.
Từ giữa hai chân nàng, một dòng m.á.u đỏ tươi chậm rãi chảy ra…
Triệu Đoan Hoa sững sờ tại chỗ, đến khi La Thần vung tay giáng xuống một cái tát, nàng ta mới bừng tỉnh.
“Nếu Vận Nương có chuyện gì, ta tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi.”
Hai người từng yêu nhau sâu đậm, giờ hóa thành oan gia.
Ta ngồi trên mái nhà, uống hết chén này đến chén khác.
Giờ ta mới hiểu, “Cất chén mời trăng sáng, đối bóng thành ba người*” rốt cuộc cô quạnh đến nhường nào.
(*)Khi một mình uống rượu dưới trăng, có trăng làm bạn, và dưới ánh trăng lại có bóng của chính mình. (Câu này trong bài thơ Nguyệt Hạ Độc Chước - Một mình uống rượu dưới trăng của Lý Bạch)
Tạ Vô Dạng, dưới suối vàng chàng có hay chăng?
Ta sẽ thay chàng từng chút một đòi lại công đạo, chàng nhất định phải phù hộ cho ta!
Vận Nương dưỡng bệnh suốt ba tháng.
Ba tháng ấy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-hoi-trieu-chuyen-xua-cu-lieu-co-con-ven-nguyen/1164198/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.