Ta ngẩn người một lúc mới hiểu ra—
Người mà hắn gọi là “tỷ tỷ” chính là Triệu Đoan Hoa.
Sắc mặt ta lạnh đi:
“Ngươi xót xa vì nàng ta chưa từng dạo chơi kinh thành, vậy có biết, từ khi ta chào đời đến nay, ta chưa từng được thấy cảnh đêm bên ngoài Tử Cấm Thành không?”
Lý Thừa Ân thoáng ngây người, sau đó câm lặng.
Mẫu hậu chậm rãi lên tiếng, giọng nói nhạt nhẽo:
“Ngươi đang oán trách ai vậy?”
“Không, con chỉ đang nói sự thật thôi.”
Ta cắn chặt môi, trong lòng chua xót vô cùng.
Mẫu hậu rũ mắt, không muốn nghe ta nói thêm.
Người cho dọn đi mâm cơm trước mặt ta, chẳng buồn bận tâm ta đã ăn no hay chưa.
Lý Thừa Ân cuống quýt đứng dậy, nhanh chóng chuồn khỏi điện.
Lúc lướt qua ta, hắn hạ giọng nói khẽ:
“Tỷ làm mẫu hậu tức giận rồi, tốt nhất là đến Phật đường quỳ xuống sao chép kinh văn đi.”
“Dạo gần đây, mẫu hậu thích đọc Kinh Hoa Nghiêm đấy.”
Mẫu hậu thực sự đã giận ta.
Người không còn muốn gặp ta nữa.
Đôi khi, ta đứng từ xa nhìn thấy người, lúc đối diện với Thái tử ca ca, Lý Thừa Ân hay Triệu Đoan Hoa, người luôn nở nụ cười hiền hậu. Nhưng chỉ cần khóe mắt lướt qua ta, nụ cười liền thu lại, hàng chân mày hơi chau.
Ta hỏi Lục Ngạc:
“Có phải ta rất đáng ghét không?”
Lục Ngạc đau lòng vô cùng:
“Công chúa, sao người lại nghĩ vậy? Người vừa xinh đẹp lại hiền lành, cung nữ và thái giám trong cung đều muốn đến hầu hạ người, bọn nô tỳ cũng thích hầu hạ một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-hoi-trieu-chuyen-xua-cu-lieu-co-con-ven-nguyen/1164221/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.