Sau khi để điện thoại di động xuống, Chu Sơ Niên ngồi ngây ngốc mấy phút.
Cô đi loanh quanh trong ký túc xá, không gian trong ký túc xá không lớn, cô đi một vòng lại một vòng, suy nghĩ mất hồn, ánh mắt mơ màng, bạn cùng phòng đến gần cũng không biết.
Trần Thiến dựa vào cửa, hai tay ôm ngực nhìn người đang đi lòng vòng quanh ký túc xá, đuôi lông mày giật giật: "Cậu bị ma nhập rồi à?"
Phải biết Chu Sơ Niên thuộc loại người lười. À không, cô ấy so với người thường lười còn lười hơn.
Chu Sơ Niên có thể phá kỷ lục này đến kỷ lục khác. Khi chạy bản thảo, có thể một ngày chỉ đi nhà vệ sinh một lần còn lại không đi đâu, bước đi không đến ba bước, ba bữa sáng trưa chiều tối đều là Trần Thiến mua về cho cô.
Mà hiện tại... người này vậy mà "Tản bộ" trong ký túc xá?
Chu Sơ Niên trừng mắt nhìn, quay đầu nhìn về phía cô, kích động nói: "Thiến Thiến!"
"Gì?"
"Tớ đột nhiên cảm thấy tớ không có quần áo mặc."
Trần Thiến nghẹn họng, trên dưới đánh giá cô một hồi, "Không phải nửa tháng trước mới mua sao?"
Chu Sơ Niên gật đầu: "Nhưng đều không đẹp, cậu cảm thấy thế nào?"
Trần Thiến sững sờ, nhướng mày hỏi: "Cậu muốn đi ra ngoài?"
Không thể không nói, Trần Thiến là vô cùng thông minh. Chu Sơ Niên hơi có điểm gì là lạ, cô đều có thể đoán được nguyên nhân.
Hai người giống như bạn tri kỷ có thể nhìn thấu đối phương đang nghĩ gì, muốn gì.
"Đúng." Chu Sơ Niên đem chuyện mình cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-nho-theo-anh-ve-nha-thoi/183326/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.