"Trẫm đánh thêm một đôi vòng mới cho ngươi, có được không?"
...
Đảo mắt đã tới Tết nguyên tiêu, kỳ hạn hưu mộc của đủ loại quan lại cũng hết thúc, kể từ hôm nay khôi phục lâm triều nghị sự trong Trường Minh điện.
Sau khi lâm triều, Ngụy Dịch chẳng mấy rảnh rỗi, lại đi tới Lan Chiêu điện nghị sự. Cuối năm ngoái, Lễ Bộ và Hình Bộ mới gấp gáp chỉnh lý mấy bộ luật pháp, hắn thực sự không phân thân được, bèn để Thường Nhạc hộ tống Lâm Kinh Phác đi đại lao Hình Bộ.
Trước khi xuất phát, Ngụy Dịch cố ý cho người tới đây truyền lời, dặn Lâm Kinh Phác mang theo khăn che mặt rồi mới đi. Mãi đến tận khi gặp được Ngô Cừ, Lâm Kinh Phác mới biết dụng ý của Ngụy Dịch.
Nơi giam giữ Ngô Cừ tất là một gian cực kỳ bí mật, không liên kết với bất kỳ tù nhân nào khác. Nói là phòng giam, chi bằng nói thẳng là chuồng lợn, mùi tanh tưởi xông lên tận trời, trên đất là phân lợn và thức ăn cho lợn mục nát, ruồi muỗi bay tứ tung, vô cùng khó ngửi.
Đoàn người Thường Nhạc không mang theo thứ gì che chắn miệng mũi, sắc mặt thối hoắc, không thể làm gì khác ngoài nín thở, cầm kiếm đứng bên người Lâm Kinh Phác.
Ngô Cừ đầu tóc rối bù, khí sắc lại hồng hào đến không bình thường. Nửa người trên của gã không mặc quần áo, chỉ có cánh tay cụt quấn mấy vòng vải băng, thịt trên bụng rũ xuống tận đùi, nản lòng mà ngồi bên cạnh một con lợn mẹ.
Vừa thấy Lâm Kinh Phác, gã đã vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-ngoc/666280/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.