Lâm Duy Trinh thực tập ở một công ty truyền thông khá nổi tiếng ở thành phố S, làm từ chín giờ sáng đến sáu giờ tối, năm ngày một tuần. Các tiền bối ở ban biên tập đều khá trẻ, lúc làm việc thì rất nghiêm túc, còn những lúc khác thì vô cùng sôi nổi, chỉ một trò đùa mà có thể được tung hứng qua lại hết lần này đến lần khác trong văn phòng. Hiếm có nhất là họ không bóc lột thực tập sinh, suốt cả mùa hè Lâm Duy Trinh hầu như không phải làm thêm giờ mấy lần, tuần làm việc vất vả nhất là đi hỗ trợ tại hiện trường cho một buổi họp báo. Trên sân khấu là những bậc lão làng phát biểu đĩnh đạc, dưới khán đài Lâm Duy Trinh cầm micro dự phòng, tranh thủ lúc rảnh rỗi lén chụp ảnh gửi cho Hà Thanh.
"Anh thấy ngầu không?" Lâm Duy Trinh cố tình khoanh tròn bộ đàm: "Đeo cái này vào anh sẽ trở thành người đỏm dáng nhất hội trường."
Nghỉ hè dù sao cũng là nghỉ hè, chỉ làm việc ở phòng thí nghiệm thì không bận rộn như trong kỳ học. Lúc Hà Thanh nhận được tin nhắn thì anh đang ở nhà xem phim tài liệu, thoải mái tựa vào đệm mềm, vừa nghe lời dẫn vừa trả lời Lâm Duy Trinh: "Ngầu, cực kỳ ngầu."
Lâm Duy Trinh cười cất điện thoại đi, thỏa mãn sau khi chọt được chút cảm giác tồn tại.
Phong cách cuộc trò chuyện của Lâm Duy Trinh và Hà Thanh thay đổi liên tục, có lúc thì nhảm nhí vô nghĩa như thế, có lúc lại trò chuyện rất sâu sắc, từ Huxley nói đến Orwell,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cua-do-dan-hoc-y-luu-thuong-an/2846454/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.