Nhìn trên đỉnh đầu quỷ linh đính cái tên [Công Tử Là Heo] đi theo phía sau lưng mình, An Nhạc “phốc” một tiếng bật cười, đang lúc nụ cười trên mặt còn chưa kịp thu lại, vị Công Tử xuất quỷ nhập thần kia không biết từ lúc nào đã đứng phía sau cô.
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: *mỉm cười* rất vui?
An Nhạc cũng không phải ngu ngốc, việc gì phải trả lời chứ, cho nên cô đứng bất động giả làm người chết.
Vì vậy lần này đổi lại thành bạch y công tử đảo vòng quanh thanh y thiếu niên!
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Không nói chuyện?
An Nhạc hừ mũi, cô cứ không nói chuyện đấy, hắn làm gì được chứ, không phải chỉ có thể đứng một bên dùng ánh mắt sỉ nhục nhìn chằm chằm thôi sao? Hắc hắc….
Song, nụ cười của An Nhạc lập tức cứng lại, bởi vì bạch y công tử trên màn hình thoáng cái chặn ngang ôm thanh y thiếu niên lên, nhất thời hai nhân vật nam thân mật dính lại một chỗ.
An Nhạc nháy mắt sợ ngây người, khi kịp phản ứng lại, cô lập tức đập bàn một cái.
GM bị động kinh rồi hả? Vì sao hắn không cần thông qua sự đồng ý của cô mà có thể ôm nhân vật của cô lên như thế? Vì sao hắn có thể sử dụng loại kỹ năng vợ chồng này? Loại ôm này phải là một nam một nữ đã kết hôn, sau đó nam dùng cho nữ đó a! Quan trọng nhất là từ lúc nào mà đàn ông có thể ôm đàn ông vậy?
An Nhạc cảm thấy muốn điên rồi, cô di chuyển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-cong-tu/67478/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.