Gió đêm thực lạnh, Long Ngạo đã luyện một ngày, Tiêu Dao nhìn đồ ăn trên bàn đá, cười khổ nói: “Nghỉ ngơi một chút đi.”
“Xú Xú ngươi ăn trước đi, Long sư huynh luyện ba lần nữa.” Long Ngạo nói xong, lại hết sức chăm chú luyện kiếm .
Tiêu Dao bĩu môi, tùy tiện ăn một chút, đem phần lớn thức ăn ngon để lại cho Long Ngạo, nàng biết Long Ngạo luyện kiếm một ngày, nhất định đói bụnglắm, trong lúc lơ đãng cũng muốn cho hắn ăn nhiều một chút, tuy rằng hắn luôn kêu mình là Xú Xú, làm cho mình cảm thấy hắn có chút đáng ghét.
Lại qua một cái canh giờ, Long Ngạo cuối cùng thu kiếm, Tiêu Dao đã sớmnhìn đồ ăn đã hâm lại, bất đắc dĩ nói: “Nóng vội ăn không hết đậu hủnóng, ngươi không cần liều mạng như vậy!”
Miệng Long Ngạo langthôn hổ yết ăn cơm, miệng chứa rất nhiều cơm, hàm hàm hồ hồ nói: “Tamuốn sớm ngày luyện thành, như vậy có thể sớm tự tay đâm kẻ thù!”
Tiêu Dao bĩu môi nói: “Ta có chút lo lắng.”
Mâu quang Long Ngạo sửng sốt, kinh ngạc nói: “Ngươi lo lắng cho ta? Xú Xú.”
Nghe thấy hai chữ Xú Xú, Tiêu Dao hừ lạnh nói: “Không lo lắng! Ngươi báo thù không thành bị giết là tốt nhất! Có thể sẽ không còn ai nói ta xấu!”
Long Ngạo tiếp tục ăn cơm, cười xấu xa nói: “Không quan hệ, ta sẽ không chochính mình có việc! Cho dù chết, cũng tất nhiên là đồng quy vu tận,tuyệt đối sẽ không chết yểu!”
Tiêu Dao dùng sức cốc đầu Long Ngạo một cái, Long Ngạo cầm bát cơm ăn cơm nhất thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-su-huynh-trien-khong-ngot/680523/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.