Trác Lỗi nói: "Muội ấy nhất định làm được!"
Trác Uyển có phần khinh thường nói: "Huynh nhìn kỹ đi hẵng nói."
Giữa sân võ, Trác Công Phú nắm, sờ, ép, chèn, sử dụng các cách thức kiểm tra lạ lùng để thử đẳng cấp thiên phú luyện võ trong xương cốt Như Ý.
Tất cả mọi người đều nín thở chờ đợi.
Rốt cuộc Cửu tiểu thư vừa được tìm về là một thiên tài hay là một phế vật?
Ngay lập tức sẽ có câu trả lời!
"Xương cốt mềm, nền tảng yếu." Sau khi Trác Công Phú sờ xong, thấp giọng quát: "Đem đá thử đến đây!"
Một đệ tử ngoại truyền nâng một khối tinh thể vuông vức trong suốt, sáng long lanh đến.
Đây là một lăng kính lục phân làm bằng thủy tinh tự nhiên.
Như Ý hoảng sợ!
Lăng kính chia làm rất nhiều loại, có lăng kính tam giác, lăng kính tứ giác, lăng kính hình nón... Thế nhưng lăng kính tự nhiên lại vô cùng ít, loại lăng kính lục phân này lại càng hiếm thấy hơn.
Như Ý nhớ ba năm trước nước Pháp đã từng có một đại gia nào đó đã ra giá sáu mươi triệu đôla Mỹ để tìm mua một khối lăng kính tứ phân thiên nhiên. Mà lăng kính lục phân lại càng quý giá hơn lăng kính tứ phân rất nhiều..
"Lăng kính lục phân quả thực chính là bảo vật vô giá, có cơ hội mình nhất định phải trộm lấy nó mới được." Như Ý nghĩ thầm.
"Đừng đứng sững ở đó nữa, hãy đặt bàn tay phải của ngươi lên đá thử đi!" Trác Công Phú thúc giục.
"Ồ."
Như Ý không lên tiếng, đưa bàn tay nhỏ nhắn đầy đặn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-cua-bao-quan/835420/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.