Hiện giờ đang đầu xuân, thành phố X nằm ở miền Trung Trung Quốc, khí hậu mùa xuân điển hình là mưa phùn dai dẳng – nếu ông trời vui thì còn cho nắng một hai ngày, còn không thì bảo đảm cả tuần không thấy ánh mặt trời đâu.
Sáng nay lúc Kỳ Tiếu Tiếu ra cửa, trời đã bắt đầu lất phất mưa, hạt mưa nhỏ li ti, không to nhưng rất phiền. Mà Kỳ Tiếu Tiếu lại không thích che ô. Sau khi xuống xe, bị Kỳ Quảng Phong ép cầm theo cái ô nhỏ màu đỏ chót có hình bông hoa, khiến mặt cô sa sầm như đưa đám.
Hiện tại Kỳ Tiếu Tiếu vẫn học ở trường Glen, chỉ là đã lên bậc trung học cơ sở, bạn học thì vẫn là nhóm cũ, ai cũng quen thuộc. Vừa bước qua cổng trường đã đụng ngay một người quen.
“Tiếu Tiếu!”
Lúc này Thư Vũ Phi đã cao lên không ít, giờ đây đã thành một thiếu nữ yểu điệu duyên dáng. Nhưng giống như sáu năm trước, cô vẫn đặc biệt dính lấy Kỳ Tiếu Tiếu. Mà mấy năm nay Kỳ Tiếu Tiếu càng lớn càng mang khí chất lạnh nhạt như sương, điều đó lại càng khiến Thư Vũ Phi say như điếu đổ, hoàn toàn trở thành fan não tàn.
Thấy Thư Vũ Phi bày ra vẻ mặt “ôm tim thổn thức” , trong lòng Kỳ Tiếu Tiếu chỉ còn lại… bó tay chấm com. Cô từng nghĩ con bé này lớn lên rồi chắc sẽ hiểu chuyện, sẽ không còn gọi mình là “nam thần” như hồi bé nữa. Quả thực mấy năm nay nó không gọi như vậy nữa… nhưng nó lại bắt đầu lôi cái trò đòi cưới cô.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-duy-nhat-co-vo-nho-thoi-mien/2789802/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.