Lý Minh chú ý tới hốc mắt phiếm hồng của Vân Vụ, thân thể khẽ run, miệng không ngừng mở to th* d*c, trong lòng hắn đau xót, nắm lấy tay, dắt nàng đi đến Trà Lai điện
Vân Vụ đâu mà còn có thể chú ý tới mình bị người khác dắt đi, nội tâm nàng vạn phần bi thống, Thu gia bọn họ từ trên xuống dưới ba mươi sáu miệng ăn chết oan chết uổng, chẳng lẽ không có chút quan hệ nào với Hàn vương? Mặc dù không phải như vậy, người thân của nàng chết đi còn bị chém đầu, chẳng lẽ cùng hắn không có quan hệ?
"Vân Vụ, ngươi có biết vì sao ta lại đối với ngươi đặc thù không?"
Nàng chậm rãi ngẩng đầu, rốt cuộc bản thân nàng đã bị hắn mang về Trà Lai điện, trong nội viện lá cây theo gió rơi lả tả, tựa hồ như có cảm giác bi thương, nàng cũng không trả lời, chỉ là tĩnh tâm nghe.
"Ngươi cực kỳ giống một người!"
Hắn yên lặng nói, "Chuyện Thu gia, ngươi cũng đã biết? Mặc dù ngươi nói không biết, ta cũng có thể lý giải được!"
"Bất luận là nhân phẩm của Thu tướng quân hay là nhân phẩm của Thu thiếu tướng quân, ta cũng có thể bảo đảm! Cho dù tất cả mọi người đều tư thông với địch b*n n**c, chỉ có Thu gia là sẽ không!"
Nàng ngước mắt nhìn hắn chăm chú, kể từ khi Thu gia xảy ra chuyện, không có người nào nói qua Thu gia vô tội, cũng chưa từng có người vì Thu gia mà giải thích. Chỉ có chính nàng, chỉ có nàng tin tưởng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-cap-thap/2884861/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.