Kiếp trước nàng từng tham gia giải đấu cưỡi ngựa nghiệp dư, đoạt giải quán quân.
Cho nên với việc cưỡi ngựa, nàng rất có lòng tin.
Hiện tại điều duy nhất cần phải khắc phục chính là thân thể này tuổi còn nhỏ, mang đến quá nhiều hạn chế.
Triệu Húc nhìn nàng hồi lâu, sau đó quay đầu nói với Cổ Tát Cưu: "Chỗ chúng ta, sẽ do ta, A Tĩnh cùng Trân Nhi thi đấu."
Cổ Tát Cưu nghe xong, khóe miệng lộ ra nụ cười đắc thắng: "Các ngươi phải suy nghĩ cho kỹ.
Nếu thua, đời này các ngươi phải làm nô lệ cho tiểu gia!"
"Không cần nhiều lời, bắt đầu đi!" Ngụy Thư Tĩnh lạnh giọng.
...!
Có lẽ muốn cho Vân Trân thêm thời gian chuẩn bị, Triệu Húc quyết định bắt đầu từ hắn.
Vân Trân lựa chọn đua ngựa, vậy hắn thi bắn tên.
Bắn tên có ba giai đoạn.
Mũi tên thứ nhất, bắn trúng ấm nước treo cách đó năm mươi bước.
Mũi tên thứ hai, bắn trúng ấm nước treo cách đó bảy mươi bước.
Mũi tên thứ ba, bắn trúng ấm nước treo cách đó một trăm bước.
Tộc Cổ Tát phái cung tiễn thủ, là một người vạm vỡ cao thước sáu.
Gã kéo áo choàng trên người xuống, để lộ cơ bắp hùng tráng, giơ tay như muốn thị uy với Triệu Húc.
Triệu Húc nhàn nhạt đảo mắt qua nhìn, cầm lấy cung tiễn trước mặt.
"Hừ!" Người nọ bất mãn với phản ứng của Triệu Húc, nặng nề hừ một tiếng, ra tay bắn trúng ấm nước đầu tiên.
Ấm nước vừa rơi, người tộc Cổ Tát liền hoan hô.
Ngay trong tiếng gào rống này, Triệu Húc vững vàng bắn ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/5719/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.