"Cậu Tịch, mời đi theo tôi."
Người phục vụ nở nụ cười chuẩn mực, dẫn đường phía trước. Tịch Triệu lướt mắt quan sát xung quanh, lòng đã có phán đoán. Đây là một nhà hàng tư nhân mà "chú Trương" mời anh đến, phong cách cổ điển, mỗi bước đi như lạc vào một bức tranh, từ lối vào, từng góc nhỏ đều có đội ngũ an ninh tối tân canh gác chặt chẽ ở những vị trí dễ bị tấn công nhất. Đội ngũ phục vụ nghiêm chỉnh, mắt không liếc ngang, và dù là ngày đông lạnh giá, các món ăn trên tay họ vẫn được chế biến từ nguyên liệu tươi ngon nhất. Nhờ có Sở Nguyệt thích nấu ăn, chỉ vài bước chân, Tịch Triệu đã nhận ra không ít món đặc trưng của các bậc thầy ẩm thực ẩn dật quý hiếm cấp quốc gia.
Nói cách khác, người có thể dùng bữa ở đây mới thực sự là "quý nhân".
Đi thẳng vào phòng bao mang tên "Thiên" ở tận cùng bên trong, cửa vừa mở, Trương Cửu thiếu gia – không, phải nói là Tịch Cảnh Thần – đang mỉm cười vẫy tay với anh.
"Tiểu Triệu, ngồi đi đã."
Người phục vụ kéo ghế cho Tịch Triệu rồi lần lượt rời đi. Anh cũng chẳng khách sáo, đôi mắt đen lướt qua nụ cười đối diện, đi thẳng vào vấn đề: "Đây là diện mạo thật của ngài?"
Tịch Cảnh Thần vẫn mang dáng vẻ bệnh tật, khí huyết suy nhược của "chú Trương", nhưng giờ chẳng buồn che giấu. Khí thế tùy tiện mà áp bức của hắn rõ ràng không hề tương xứng với vẻ ngoài "ốm yếu" này.
"Cậu đúng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-chien-thuan-phuc-alpha-phan-dien/2906023/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.