Trọng Nam nhíu mày, ném một quả hồ hỏa xuống cạnh ta, lập tức tạo thành một cái hố lớn trên mặt đất.
Nụ cười ta lập tức đông cứng.
Hắn lại nói.
"Ngươi chính là người tình của con hồ ly tinh đó?"
Ta run rẩy, lắp bắp đáp: "Không phải!"
Ta lắc đầu.
Trọng Nam hừ lạnh.
"Còn dám chối?"
"Ngươi mặc chiếc váy được dệt từ lông đuôi của hồ ly, còn bảo không liên quan đến con hồ ly tinh đó sao?"
Ta chưa từng thấy Trọng Nam hung dữ như vậy, cả người ta sững lại.
Trước đây dù hắn chưa bao giờ đối xử tốt với ta, nhưng bao năm cùng nhau làm việc, ta đã từng làm trâu ngựa vì hắn, hắn chưa từng to tiếng với ta thế này.
Giờ đây, đối mặt với những câu hỏi của hắn.
Ta chỉ biết cười nịnh nọt.
"Chỉ cần ngươi chịu thả ta..."
"Ngươi nói là đúng, thì... đúng, đúng, đúng!"
Hắn bất ngờ bóp mạnh cổ ta.
"Quả nhiên các ngươi là một phe."
"Nói, các ngươi đã giấu Cảnh Nhuận ở đâu?"
"Nếu để Bổn vương phát hiện các ngươi có ý đồ xấu với Vương hậu, đừng trách ta ra tay không nương tình."
Ta bị bóp đến thè lưỡi, hai mắt như nhìn thấy sao vàng, miệng liên tục lảm nhảm.
"Ngươi mù à, ta đã nói rồi, Cảnh Nhuận là thú nhân đực, là hồ ly đực trong số các hồ ly đực, là thú đực trong số thú đực, chính là con hồ ly “Vương hậu” mà ngươi đang nói tới, sao ngươi lại không tin?"
Trọng Nam nhíu mày, sau đó buông tay.
Ta cứ ngỡ hắn đã hiểu ra.
Nào ngờ, Trọng Nam lạnh lùng cười.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-an-bam-cua-gau-truc/2648518/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.