Trần Thanh Diễm lúc này đang ở Hàn Lâm Viện, đôi mắt mơ màng nhìn ra ngoài cửa sổ, nắng gay gắt chiếu thẳng vào mắt.
Dạo gần đây, hắn bận rộn qua lại Hầu phủ, mở tiệc tiếp đãi thân hữu, lo thủ tục nhập chức, không có được chút thời gian rảnh để lo chuyện riêng.
Bận bịu không có nghĩa là quên.
Hình ảnh Tạ Ngọc Uyên đứng trên thuyền, gió thổi qua mái tóc, vẫn mãi hiện lên trong tâm trí hắn mỗi đêm, khiến lòng hắn ngứa ngáy không yên.
Vì vậy, hắn lệnh cho A Cửu âm thầm theo dõi mọi động tĩnh của Tạ gia.
Và lần này, tin tức A Cửu mang về đâm vào lòng hắn một nhát sâu hoắm.
A Cửu báo rằng, mỗi khi La ma ma, người thân tín của tam tiểu thư ra khỏi phủ là lại đi sang Giang phủ bên cạnh, hơn nữa gần đây La ma ma còn từ Giang phủ dẫn về không ít nha hoàn vào Tạ phủ.
La ma ma là người đắc lực nhất bên cạnh Tạ Ngọc Uyên, lại là người mẹ nàng mang theo từ Cao gia, tuyệt đối không thể phản bội chủ nhân. Điều này có nghĩa là, tất cả những gì La ma ma làm, Tạ Ngọc Uyên đều biết rõ.
Có lẽ không chỉ là biết rõ, mà còn là âm thầm chỉ thị.
Thế thì, một cô nương sống trong khuê phòng kín cổng cao tường như nàng, làm sao có quen biết với người của Giang phủ? Giữa họ là mối quan hệ gì?
Chẳng lẽ, người mà A Cửu thấy hôm ấy, thực chất không phải là đang rình rập nàng mà là bảo vệ nàng?
Đêm hôm đó, lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909144/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.