"Chết tiệt, đi lâu vậy mà chưa về, lão tử muốn gắn tăm vào mí mắt mà cũng không trụ nổi." Trương Hư Hoài uống một hớp rượu.
Tô Trường Sam lúc này đã gục xuống bàn, không biết là ngủ hay đã say.
Trương Hư Hoài đá hắn một cái, tức giận chửi: "Mới còn trẻ mà uống rượu, thức đêm còn thua lão tử, chắc chắn là mệnh yểu!"
"Bổn thế tử cưỡi ngựa cả ngày, giờ lại uống hai canh giờ cùng ngươi, đến người sắt cũng chịu không nổi, ngươi còn nguyền ta chết sớm?" Tô Trường Sam tức giận đá lại một cú.
"Ồ, còn sức cơ đấy!"
"Ngươi..."
"Bịch!"
Cửa bị đẩy mạnh từ bên ngoài, Lý Cẩm Dạ mang theo hơi nóng bước vào. Mũi cao thẳng, khi không cười, gương mặt nghiêng lạnh lùng gần như tàn nhẫn.
Tô Trường Sam ngồi thẳng người: "Sao rồi, Mộ Chi?"
"Còn rượu không?" Lý Cẩm Dạ hỏi.
Tô Trường Sam hét lớn ra cửa: "Người đâu, mang rượu, bày lại một bàn."
Rượu thịt rất nhanh được mang lên, Lý Cẩm Dạ uống liền ba chén.
Hắn uống không đỏ mặt, sắc mặt càng uống càng trắng, không lộ chút cảm xúc nào.
"Ngươi mau nói đi, lão tử đây nóng ruột đến độ mông sắp bốc cháy rồi."
Trương Hư Hoài quen thói không lớn không nhỏ, theo phản xạ đá tới, không ngờ lại trượt.
"Đừng giỡn, nói chuyện chính đi."
Trương Hư Hoài từ trước đến nay chưa từng thấy hắn dùng giọng cứng rắn như vậy với mình, lập tức căng thẳng tròn mắt nhìn.
"Người gặp rồi, đồ cũng khớp, bốn triệu chín trăm bảy mươi tư vạn lượng bạc, nàng đồng ý đưa ra bốn triệu lượng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909162/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.