"Tam gia chắc đã nhận được tin, chắc đang trên đường trở về."
Đang nói, nha hoàn Cúc Sinh hớt hải bước vào sân: "Tiểu thư, vừa rồi nô tỳ thấy đại thiếu gia trở về, nhưng chưa bao lâu đã vội vàng rời đi, ngay cả Phúc Thọ Đường cũng không ghé qua."
Tạ Ngọc Uyên trầm ngâm một lát: "Nghe nói hôm qua, đại phu nhân Thôi thị đến đây?"
La ma ma đáp: "Đúng vậy, bà ấy chỉ ngồi lại ở Liêu Quan Đường một chút, không đến chào hỏi lão gia và phu nhân."
Tạ Ngọc Uyên nhìn La ma ma với ánh mắt phức tạp, vừa khó hiểu, vừa kỳ lạ cùng những cảm xúc khác, rồi sau đó mỉm cười nhạt: "Quả nhiên Thôi gia không phải tầm thường."
La ma ma ngạc nhiên: "Tiểu thư nói vậy là sao?"
"Hôn sự đã định, cho dù có chuyện gì, Thôi thị cũng không cần phải đích thân đến đây. Theo ta thấy..." Tạ Ngọc Uyên ngưng lại một chút: "Thôi gia đang bày kế cho đại phòng."
Sắc mặt La ma ma tái nhợt: "Ý của tiểu thư là..."
Tạ Ngọc Uyên không trả lời ngay, ánh mắt khẽ hạ xuống, hàng mi dày và cong nhẹ che đi ngàn vạn cảm xúc trong mắt nàng.
Nếu hôn sự này thực sự thành, tam thúc lại có một nhà ngoại trợ giúp, tương lai thật không thể đo lường. Tạ Ngọc Uyên thở dài: "Ma ma, e rằng bên đại phòng đang tính chuyện chia nhà."
"Chia nhà sao?" La ma ma và Cúc Sinh gần như đồng thanh.
...
"Tô chỉ huy sứ, bên ngoài có người tìm, tự xưng là người Tạ gia."
Tô Trường Sam động tâm, liếc nhìn Đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909183/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.