Tô Trường Sam quay đầu nhìn nàng một cái: "Cỗ bàn đã sẵn sàng chưa? Ta đói rồi, ăn sớm rồi còn có việc, mau đi giục đi!"
"Đã là khách thì phải tự giác một chút chứ, Thế tử gia!"
Cao Ngọc Uyên quay người định đi, lại bị Tô Trường Sam chắn đường: "Lưỡng Quảng bạo loạn rồi, bữa tiệc tất niên trong cung hôm nay không dễ nuốt, ta phải về sớm bầu bạn với hắn."
Giọng Tô Trường Sam tuy thấp, nhưng nghe vào tai Cao Ngọc Uyên lại tựa như tiếng trống: "Lưỡng Quảng vì sao lại bạo loạn?"
"Năm mất mùa, quan lại th*m nh*ng!"
Cao Ngọc Uyên như bừng tỉnh. Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, liệu việc này có liên quan gì đến hắn không?
*
Hoàng cung.
Bảo Càn Đế dẫn theo các hoàng tử hoàng tôn làm lễ cúng tổ tiên, rồi quay về ăn tiệc đoàn viên. Trong chính điện, bàn ghế được bày sẵn, đế hậu cùng ngồi chung bàn.
Lý Cẩm Dạ ngồi khá xa, một mình một bàn, tự rót tự uống.
Rượu mới qua ba tuần, Lý công công đã vội vã bước vào, nói nhỏ vài lời bên tai hoàng đế. Hoàng đế biến sắc, ra lệnh các phi tần lui xuống, rồi dẫn các hoàng tử vào Ngự Thư Phòng.
Không bao lâu, các đại thần lục bộ và quân cơ cũng có mặt đầy đủ.
Sắc mặt Bảo Càn Đế trầm xuống, sai Lý công công tuyên đọc công văn khẩn cấp từ Lưỡng Quảng. Đọc xong, Ngự Thư Phòng chìm trong im lặng.
Bình Vương đứng lên trước tiên.
"Phụ hoàng, từ xưa dân chúng bị bức ép mới nổi loạn, Lưỡng Quảng lại nằm xa kinh thành,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909778/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.