“Vương gia, không hay rồi! Cấm vệ quân đã bao vây trạm dịch Hung Nô!”
“Cái gì?”
Lý Cẩm An nghe xong, suýt phun ra một ngụm máu, bước tới túm lấy áo tên vệ binh, rống lên: “Ngươi nói cái gì?”
“Cấm vệ quân bao vây trạm dịch, tìm người có hình đầu sói trên ngực. Người Hung Nô không chịu bó tay, bèn đánh nhau ngay tại chỗ. Giữa lúc hỗn loạn, có kẻ trốn ra, đến cổng Bắc thì bị cấm vệ bắn chết!”
“Sau đó thế nào?”
Vệ binh cắn răng: “Kẻ chết tên Cát Tát, là một thị vệ. Giờ người Hung Nô đều bị khống chế, nhưng vẫn chưa tìm thấy kẻ có hình đầu sói. Cấm vệ quân đếm số, thiếu mất một người. Tề tướng quân nói, người đó… chính là Thiền Vu!”
Lý Cẩm An tức giận đá tên vệ binh ngã nhào, rồi xoay người đẩy đổ tất cả mọi thứ trên bàn.
Hắn vốn tính toán kỹ lưỡng, định dùng mẫu hậu gây áp lực để buộc phụ hoàng chấp thuận gả Cao Ngọc Uyên. Nếu thành công, không chỉ sinh mệnh của nàng sẽ nằm trong tay hắn mà liên minh với Hung Nô cũng thành hình. Nếu ngai vàng không vào tay, hắn sẽ dựa vào quân Tây Bắc của Diệp Trường Bình, cùng với quân đồng minh Hung Nô để ép hoàng đế nhường ngôi.
Nhưng giờ đây... chỉ trong một đêm, phong ba bất ngờ ập tới!
Thân phận của Hách Liên Chiến đã bại lộ, mà hắn lại thường xuyên qua lại với Hách Liên Chiến, chứng cứ để lại không ít. Sớm muộn gì sự việc cũng sẽ đến tai hắn. Nghĩ tới đây, mặt Lý Cẩm An trắng bệch, nắm tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909832/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.