Ôn Tương trừng mắt: “Ta chẳng ăn của ngươi, uống của ngươi, tiểu thư nhà ngươi còn chẳng nói gì, sao ngươi lắm lời vậy?"
Giang Phong im lặng. Thật đúng là chó cắn Lữ Động Tân, không hiểu lòng người tốt, hắn chỉ định nói là đường xa gió bụi, vất vả vô cùng thôi. Sao nàng lại cay nghiệt thế chứ.
Không muốn gây chuyện, Giang Phong đành nhanh chóng giặt xong đồ, ôm chậu rời đi.
Ôn Tương xoay đầu lại nhìn hắn đăm đăm, một lúc lâu sau mới dời mắt đi.
Có Giang Phong tham gia, đoàn người đi nhanh hơn hẳn. Những năm qua, hắn theo cha bôn ba khắp nơi, kinh nghiệm hành tẩu dày dạn, cũng nghiêm khắc quản Ôn Tương, cấm các kiểu hành động thiếu tổ chức, thiếu quy củ của nàng. Ôn Tương vốn là kẻ bướng bỉnh, chẳng đời nào chịu nghe theo ai, nhưng nàng lại biết nhìn sắc mặt người khác.
Nhìn thấy Cao Ngọc Uyên nằm dựa trong xe ngựa, nét mặt đăm chiêu, Ôn Tương hiểu ngay sự vội vã này không phải do Giang Phong tự ý quyết định, mà là Cao Ngọc Uyên ngầm đồng ý.
Nghĩ đến việc ăn ở của mình đều nằm trong tay tiểu thư, lần này, Ôn Tương đành ngoan ngoãn tuân theo.
Đi thêm năm ngày, họ đã đến biên giới giữa Đại Tân và Nam Cương. Cao Ngọc Uyên ngắm nhìn cánh rừng xanh rì trước mặt, rồi quay sang Giang Phong. Giang Phong cau mày nói: “Tiểu thư, hôm nay ta nghĩ nên nghỉ lại nơi này, bổ sung lương thực, mai hãy tiếp tục hành trình."
"Ta cũng định vậy, vậy tìm chỗ nghỉ ngơi đi."
Vì là nơi giao thương giữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909854/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.