"Kết quả là…" Người áo đen cúi đầu: “trong trận đấu với Hắc Vu thực sự, Vu Đồng không thi triển được một chiêu. Chiêu đó chỉ có người được trời chọn mới có khả năng học được, hắn ta không phải, và kết quả là Chính Vu đại bại, Đại Vu cũng vì vậy mà chết. Không chỉ Đại Vu chết, Vu Đồng thực sự cũng bị Hắc Vu giết."
"Không thể trách Sách Luân, cậu ta chỉ là quá háo thắng, không nghĩ mọi việc sẽ nghiêm trọng như vậy." Cao Ngọc Uyên thở dài: “Nếu biết trước, chắc cậu ta sẽ không làm vậy."
Người áo đen bỗng ngẩng đầu, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chằm chằm vào Cao Ngọc Uyên như muốn xuyên thủng nàng.
Vệ Ôn thấy thế bèn lặng lẽ bước lên, đề phòng tên kia có ý đồ xấu với tiểu thư.
Không ngờ, người áo đen đột ngột hất tung tấm áo choàng, từng chữ một: "Ta tên Sách Luân, chính là người đệ đệ đó."
Cao Ngọc Uyên nửa mở miệng, nhưng không thốt nổi lời nào.
…
Ngày mồng năm tháng chín, Lý Cẩm An lần thứ hai công thành, tổn thất ba vạn binh mã; trong thành Lương Châu, chỉ còn lại hai vạn binh mã.
Ngày mồng bảy tháng chín, Lý Cẩm An lần thứ ba công thành, tổn thất thêm hai vạn binh mã; thành Lương Châu gần như bị phá, chỉ còn lại một vạn binh mã.
Đến lúc này, bốn cổng Đông, Nam, Tây, Bắc chỉ còn lại hơn hai ngàn người phòng thủ, còn quân của Bình Vương vẫn còn tới mười vạn.
Tỷ lệ chín chọi một, chỉ cần một lần công thành nữa là thành Lương Châu chắc chắn sẽ vỡ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909865/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.