Vệ quốc công khẽ điều chỉnh hơi thở, dường như những lời sắp nói ra vẫn khiến tim ông ta không ngừng run rẩy.
“Trong chốn hậu cung này, chuyện lén lút giấu đầu hở đuôi quá nhiều. Muốn lặng lẽ g**t ch*t một đứa trẻ, dễ như trở bàn tay. Chỉ là ai muốn giết ngài chứ? Không chỉ ta và mẫu thân của Trường Sam nghĩ mãi không ra, ngay cả Trương Thái Y cũng không hiểu nổi. Khi đó ngươi mới vừa tròn ba tuổi, không có thế lực nhà ngoại, chẳng gây uy h**p cho ai cả, thế thì vì cớ gì?”
Cao Ngọc Uyên cúi đầu, hạt giống bị nàng chôn giấu nơi sâu kín trong lòng, lúc này trong bóng tối lặng lẽ nảy mầm.
“Lúc ta và mẫu thân của Trường Sam bàn qua tính lại xem làm cách nào đưa ngươi ra khỏi cung, Thái Y đột nhiên lấy ra một con dấu. Phu thê ta nhìn kỹ, lại là dấu riêng của Đại gia nhà họ Cao, Cao Phác. Lúc đó ta mới biết, Thái Y từng nhận ơn huệ của Cao Phác. Trước khi đi, Cao Phác đã dặn ông ấy âm thầm chăm sóc cho Quý phi và Công chúa. Nay Quý phi và Công chúa đều đã không còn, chỉ còn lại một mình ngươi, ông ấy nói mình không thể tiếp tục khoanh tay đứng nhìn nữa, nếu không thì phụ lòng Cao đại nhân. Ông ấy còn bảo phu thê ta đừng can thiệp, chuyện này để ông ấy lo liệu.”
Giọng Vệ quốc công trầm xuống: “Hôm sau, Thái Y dâng sớ vào cung, cùng Hoàng đế mật đàm suốt một canh giờ trong ngự thư phòng. Hôm sau nữa, Hoàng đế hạ chỉ, đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2910492/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.