“Không hay rồi! Có chuyện lớn rồi! Cấm vệ quân lại đến lục soát phủ rồi!”
Người hầu canh cổng vương phủ vừa thấy trận thế trước mắt, sợ đến hồn bay phách lạc, vội vàng cắm đầu chạy về phía hậu viện báo tin.
Giang Phong vừa nghe tin lập tức lập tức ra ngoài, chặn đầu người dẫn đầu là Tề Tiến.
Ngoài dự đoán, Tề Tiến chắp tay thi lễ, thái độ ôn hòa: “Không phải lục soát phủ, mà là muốn mời Vương phi vào cung một chuyến để giúp Trương thái y giải độc. Phải nhanh!”
“Trương thái y?”
Sắc mặt Giang Phong lập tức thay đổi, thi triển khinh công bay vào nội viện.
Vốn tưởng mọi chuyện đã có chuyển biến, ai ngờ chuyện đầu tiên chờ đợi nàng lại là, sư phụ trúng độc.
Vậy còn Lý Cẩm Dạ thì sao? Có bị gì không?
Nàng thất thần nhìn sang Tạ Dịch Vi.
Sắc mặt Tạ Dịch Vi cũng đầy vẻ chấn động, cố giữ bình tĩnh: “A Uyên, mau lên, không thể trì hoãn.”
Ánh mắt xoay chuyển, hắn quay đầu nhìn Giang Phong: “Giang Phong, ngươi xưa nay trầm ổn, mau theo Vương phi vào cung.”
“Dạ!”
Lúc này Cao Ngọc Uyên mới hoàn hồn, vội hô to: “Hòm thuốc, đừng quên mang theo hòm thuốc!”
Giang Phong đeo hòm thuốc lên lưng: “Tiểu thư, đi thôi!”
Cao Ngọc Uyên vẫn đứng yên, đôi mắt đen sâu đáng sợ.
Nàng nhìn về phía Tạ Dịch Vi: “Tam thúc, vương phủ xin nhờ thúc… nếu như…”
“Không có nếu gì hết! Cứu người là quan trọng nhất, mau đi!!” Tạ Dịch Vi quát lớn, vội đẩy người ra ngoài.
Cao Ngọc Uyên loạng choạng, may mà Giang Phong nhanh tay đỡ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2910549/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.