Lúc này, Tô Trường Sam đang nằm trên giường, ho sù sụ mấy tiếng nặng nề.
Đại Khánh lấy một cái ống nhổ từ bên cạnh, vỗ nhẹ lưng giúp hắn khạc ra một ngụm đờm.
Tô Trường Sam vừa súc miệng xong thì Lý Cẩm Dạ vội vàng bước vào.
Vừa vào cửa, hắn đã hỏi: “Chuyện gì mà gấp gáp đến vậy?”
Cổ họng khó chịu, Tô Trường Sam không muốn nói, liếc mắt ra hiệu cho Đại Khánh.
Đại Khánh lập tức đáp: “Bẩm vương gia, tình hình ở Lưỡng Quảng không ổn. Ngày chúng ta rời đi thì giặc Oa đã tấn công, đại nhân Thi Điển Chương đích thân dẫn quân ra biển nghênh chiến. Chúng ta mới đi được nửa đường thì thân vệ của ngài ấy đã cưỡi ngựa đuổi theo.”
Đại Khánh lấy một phong thư từ trong ngực ra: “Vương gia, đây là thư của Thi đại nhân, mời người xem!”
“Không cần xem, để ta kể cho ngươi nghe.”
Tô Trường Sam mất hết kiên nhẫn, vừa cất giọng thì khiến Lý Cẩm Dạ giật bắn cả mình, tiếng hắn khàn đặc, gần như không còn nhận ra giọng gốc.
“Bị cảm lạnh dọc đường, lại phải gấp rút đi đường, đến giờ vẫn chưa khỏi.”
Tô Trường Sam phất tay: “Tạm gác chuyện đó lại. Ý trong thư của Thi Điển Chương là muốn xin triều đình cấp thuyền, cấp binh, cấp quân lương. Ông ta nói thuyền và vũ khí của giặc Oa vô cùng đáng sợ, mấy chiếc tàu rách ở Lưỡng Quảng căn bản không chống đỡ nổi. Ông ta hy vọng triều đình có thể cấp ngân sách để thành lập một thủy quân riêng, chuyên đối phó với giặc Oa.”
Lý Cẩm Dạ hít
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2910648/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.