Hách Liên Chiến nhìn cánh cổng thành Lương Châu đang chậm rãi mở ra, khóe môi nhếch lên nụ cười giễu cợt.
Lần trước Lý Cẩm Dạ cũng từng làm vậy, trong trận chiến cuối cùng đã mở toang cổng thành, dường như chỉ có làm vậy mới thể hiện được sự liều lĩnh, dốc hết canh bạc cuối cùng.
Đáng tiếc, lần này quân Trấn Tây đang tự lo không xong, Bồ Loại bận rộn thống nhất Bắc Địch, đế đô thì chẳng có viện quân nào đến được…
Vì vậy, mạng của Tô Trường Sam… cô vương nhất định phải lấy!
“Các huynh đệ, chém chết Phiêu Kỵ tướng quân, hạ thành Lương Châu, chúng ta tiến vào hoàng thành Đại Tân!”
“Giết…!”
Trong tiếng hò hét rung trời, Tô Trường Sam đã xông vào trận địch, vung đao chém chết một người.
Trải qua hai trận đại chiến, hắn đã gần kiệt sức, nhưng vẫn cắn răng, dựa vào một niệm kiên cường mà siết chặt thanh đao trong tay.
Tay vung!
Đao chém xuống!
Trong tai chỉ còn tiếng ù ù vang dội, lòng bàn tay cầm đao bị xé rách, đã chẳng còn cảm nhận được đau đớn.
Hắn không biết mình còn có thể chống đỡ bao lâu, chỉ biết rằng binh sĩ Đại Tân bên cạnh ngày một thưa thớt.
Bất ngờ, một mũi tên bay tới, cắm thẳng vào ngực, lòng hắn chùng xuống, không còn gắng gượng được nữa, rơi khỏi lưng ngựa, miệng phun ra một ngụm máu.
Tô Trường Sam nghĩ: Thật thảm hại… Đường đường là thế tử, sao lại rơi vào cảnh thảm hại thế này.
Giây lát ấy, người Hung Nô đã vây tới, hắn phun một bãi máu xuống đất, cố gắng vung đao lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2910703/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.