So với sự tĩnh mịch chết chóc trong cấm cung, phủ Thân vương An lại sáng rực ánh đèn, chỉ là toàn treo đèn trắng, phướn trắng khắp nơi.
Tô Trường Sam họ Tô, trong phủ vương gia không tiện lập linh đường nên chỉ đặt một lò lửa. Dù ngươi là anh hùng hay người thường, trên đường xuống Hoàng Tuyền cũng phải bỏ tiền lo lót tiểu quỷ.
Trước lò lửa, Tạ Dịch Vi lặng lẽ ngồi đó, đôi mắt đen nhánh như vệt mực điểm giữa tranh, lại càng khiến gương mặt hắn thêm tái nhợt.
Sắc mặt hắn không có lấy một tia cảm xúc, như thể đã tách biệt hoàn toàn khỏi thế gian. Chẳng ai biết hắn đang nghĩ gì, có lẽ không nghĩ gì cả, cũng có thể đang chìm đắm trong vô vàn hồi ức không thể quên.
Chính giữa đại sảnh, Lý Cẩm Dạ ngồi nghiêm chỉnh trên ghế thái sư, sắc mặt cũng chẳng dễ coi hơn là bao.
Bên dưới hắn là các vị: Trấn Bắc đại tướng quân Tôn Tiêu, Binh bộ Thượng thư Trịnh Minh An, Hộ bộ Thượng thư Chu Khải Hằng, và Thống lĩnh Cấm quân Tề Tiến.
Một triều đình lâm thời dường như đã được dựng nên.
Trịnh Minh An bất an đứng dậy, nói: “Bẩm… Vương gia, bên quân Trấn Tây vẫn chưa có tin tức gì, sống chết của Trình Đại tướng quân hiện chưa rõ. Đại quân Hung Nô đã vào Ích Châu, chỉ cách quốc đô Xuyên phủ một bước. Qua được Thành Đô, chúng sẽ tiến thẳng đến Kinh Châu, Dự Châu; một khi Dự Châu thất thủ, sẽ không còn gì ngăn cản, bọn chúng có thể thẳng tiến hoàng thành.”
Lý Cẩm Dạ nhìn bầu trời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2910707/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.