Trời dần sáng.
Trong Tấn vương phủ, những hạ nhân siêng năng đã nhóm lửa, đốt lò sưởi, quét dọn sân vườn, thỉnh thoảng lại lén lút liếc mắt về phía viện của chủ nhân, trong ánh mắt lộ rõ vẻ lo lắng.
An Thân vương đã chiếm được thành Tứ Cửu, không chỉ khiến nương nương bị giam lỏng trong cung không thể ra ngoài, mà toàn bộ Tấn phủ vương cũng bị cấm quân canh giữ, đến cả một con ruồi cũng không thể bay ra.
Thắng làm vua, thua làm giặc, vận mệnh của chủ nhân đã rơi vào tay An Thân vương, vậy những hạ nhân nhỏ bé như bọn họ thì sao?
Là sống hay chết?
Trên chiếc giường trúc ở gian tây, Tiêu Phù Dao bất ngờ bật dậy, xua tay đuổi tì nữ định hầu hạ mình, lao thẳng vào gian đông.
“Cẩm Vân, ta có chuyện muốn nói.”
Sắc mặt Lý Cẩm Vân vẫn còn hơi tái dù đã giải độc, hắn đang cầm chén trà, thấy nàng bước vào thì cổ tay bất giác run nhẹ, vài giọt trà đổ ra ngoài.
Hắn mỉm cười hờ hững: “Nàng nói đi.”
Tiêu Phù Dao ngồi xuống bên giường, hạ giọng: “Vốn là một ván cờ hay, không ngờ lại hỏng vào phút cuối, nhưng dù sao vẫn còn cơ hội xoay chuyển. Lý Cẩm Dạ dẫn quân kháng địch, sống chết chưa rõ, vương phủ chúng ta vẫn còn hơn chục ám vệ, chi bằng thừa lúc hỗn loạn phái họ ra ngoài, nhân cơ hội… xử lý Lý Cẩm Dạ.”
Nàng làm một động tác chém xuống bằng mu bàn tay. Lý Cẩm Vân sợ đến mức làm đổ cả chén trà, giọng run run: “Nàng… nàng đang nói gì vậy?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2910709/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.