“Cùng mỹ nữ nói chuyện có gì lạ, anh ta cũng là nam nhân!”
Cô không nghe ra ngữ khí của mình nhiễm vị chua.
Vì, đến cô cũng không hiểu tại sao mình lại có cảm giác buồn phiền như vậy.
“Không phải, cậu nghe tớ nói tiếp, cậu biết bác sĩ mỹ nữ đó là ai không?” Tiêu Nhân cố ý cười mím thần bí.
“Tha tội cho tôi không biết!”
“Là người ở trường cứng rắn kéo cậu đi kiểm tra!”
Hạ Băng Khuynh ngây người.
Tim hình như hiểu 1 chút gì rồi.
Tiêu Nhân cười ngọt ngào: “Nghĩ đến rồi đúng không, tớ vốn cũng đang nghi ngờ, sao cậu vừa ngất tam thiếu liền đến, anh ta có thuần phong nhĩ hay thiên lý nhãn, tình cảm, anh ấy luôn âm thầm cho cậu ấm áp, nhưng không nói cậu biết, thật không ngờ tam thiếu nhìn có vẻ lạnh lùng, vậy mà còn có mặt ấm áp vậy, đây mới là tình yêu thật sự! Còn không anh ấy không thích cậu, ngốc!”
Tim Hạ Băng Khuynh như nóng lên.
“Cái gì chứ---” Cô không tự nhiên động đậy: “Anh ta đây không phải quan tâm mà áy náy.”
Nhất định vì chuyện hôm qua, cảm thấy mình quá đáng, lòng áy náy vì làm vậy. Anh mới không thích cô, thích 1 người sao suốt ngày xem đối phương là chó nhỏ, không uy hiếp là bắt nạt.
“Cậu cứ ngốc đi, ài, nam thần của tôi tim đã có người rồi.” Tiêu Nhân ôm mặt than ngắn thở dài.
Đầu Hạ Băng Khuynh cũng loạn.
Mộ Nguyệt Sâm thích cô?
Chuyện này đối với cô mà nói là chuyện không thể tin nhất trong năm.
Lúc đang nghĩ lung ting, cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679186/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.