Hạ Băng Khuynh mở to mắt: “Mộ Nguyệt Sâm anh điên r, e mới 19!”
“Sắp 20 r! Có thể sinh r!”
“Có thể sinh cái đầu anh, em mới k sinh, em còn fai đi học!” Chỉ nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ.
Tay Mộ Nguyệt Sâm để trên bụng cô: “Vậy nếu có r thì s?”
Đối với cô gái chỉ mới biết chút về chuyện nam nữ như cô, căn bản chưa nghĩ qua họ quan hệ nhiều như v, có khả năng dẫn đến chuyện cô có thai.
Sao cô lại ngốc như v chứ?
Sắc mặt Hạ Băng Khuynh cực kỳ khó coi, cô có chút tức giận đánh vào ngực anh: “Anh biết tại s k nhắc em?”
“Tại s anh fai nhắc, có thì càng tốt k fai s?” Mộ Nguyệt Sâm cúi đầu hôn lên môi cô.
Hạ Băng Khuynh đẩy đầu anh ra: “Đối với anh càng tốt, nhưng đối với em s có thể tốt đc, nếu nếu sau này anh k thích e nữa, k cần e nữa, anh kêu e fai làm s, liều mạng với anh à.”
Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm lạnh xuống, bá đạo nâng mặt cô lên: “Hạ Băng Khuynh, k có loại nếu này, từ bây h đến sau này, anh vĩnh viễn cùng em, dù anh ở đâu, em cần fai ở bên anh, người của em là của anh, cuộc đời của em cũng là của anh, dù cho em già chết r, linh hồn e cũng là của anh, anh vĩnh viễn k để em rời đi! Cho nên, đừng để anh nghe những lời ngu ngốc này nữa, hiểu k?”
“Hiểu, hiểu r!” Hạ Băng Khuynh lúng túng đáp, trong lòng rất chấn động, cô chưa từng nghe qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679491/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.