Hạ Băng Khuynh lập tức khựng lại!
Mộ Mộ Mộ Nguyệt Bạch?
Trong lòng cô líu lưỡi đọc 3 từ này, tay còn chưa rửa, liền mở cửa đi ra.
Mộ Nguyệt Sâm trần nửa ng, mặc quần tây đứng ở ngoài, cầm đth cô, trên đó hiện lên 3 chữ Mộ Nguyệt Bạch khủng bố.
H đã là 11h, anh gọi đến làm gì, lòng Hạ Băng Khuynh khóc k ra nước mắt.
Nhìn sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm, khuôn mặt đẹp mang theo sự lạnh lẽo, ánh mắt u tối.
Hạ Băng Khuynh sợ hãi đưa tay nhận đth, quay ng liền vào lại nhà vệ sinh.
Cả ng lập tức bị chặn lại, kéo ngược về, biểu cảm Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nhả ra mấy từ từ môi mỏng: “Nhận ở đây!”
“Uhm---” Hạ Băng Khuynh s dám nói k, chỉ có thể nhận đth của Mộ Nguyệt Bạch trc mặt anh: “Alo, trễ v r, tìm tôi có việc gì?”
“A chỉ muốn hỏi e, chuyện làm phiền lòng em giải quyết chưa?” Mộ Nguyệt Bạch ôn hòa hỏi, dù cho cô nói chuyện lạnh lùng, anh vẫn ôn hòa như v.
“K s r, cảm ơn anh quan tâm, tôi fai ngủ r, có gì mai nói.” Hạ Băng Khuynh lập tức k quan tâm ý tốt gì của anh, cô chỉ biết thứ cô căng thẳng sắp bị bại lộ r.
Tốt ở chỗ, Mộ Nguyệt Bạch k nói nhảm tiếp, chỉ nghe bên kia nói 1 câu: “Vậy đc, e ngủ, mai gặp!” Liền cúp máy.
Cục đá treo trên cao của Hạ Băng Khuynh từ từ chìm xuống.
Cô thu đth lại, cầm trong tay.
Ổn định lại căng thẳng trong lòng, ngẩng đầu: “Trc đây từng hỏi anh ta 1
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679492/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.