Tiêu Nhân đứng ở bên xe cũng nghe cô nỉ non, bất giác đỏ mũi: “Cô ngốc này---” Cô k fai là tưởng tam thiếu đến tìm cô, mới ngốc nghếch đi lâu như v.
Hạ Băng Khuynh im lặng r.
Quý Tu để cô ở ghế sau, đắp áo khoác cho cô.
Tiêu Nhân lập tức di chuyến qa ghế khác ngồi, lạnh chết cô r.
Quý Tu ghế lái, nổ máy.
Trong xe im lặng, ngòai tiếng động cơ xe k có tiếng gì khác.
Họ đều rõ, bây h thế giới của Hạ Băng Khuynh chỉ muốn im lặng.
Hạ Băng Khuynh nhắm mắt dựa ở đó, xe đi đc 1 đoạn, lại khóc nứt nở thêm lần nữa, Tiêu Nhân và Quý Tu đều im lặng, tùy cô khóc.
Xe đến dưới lầu chung cư của Quý Tu, sau khi dừng xe, Quý Tu xuống xe ôm Hạ Băng Khuynh ra.
3 ng cùng lên lầu.
Tiêu Nhân nghe Quý Tu cho mật khẩu, liền mở ra.
Quý Tu ôm Hạ Băng Khuynh vào phòng, để lên giường mình, đắp chăn cho cô.
2 ng sắp xếp xong mới ra phòng khách.
Tiêu Nhân khát đi vào bếp uống nước, thuận tay lấy ly trên kệ, uống 1 ly lớn, quay ng, thấy Quý Tu đứng sau, có chút k tự nhiên nói: “Em khát r, anh k ngại chứ!”
“Uống đi!” Quý Tu nhàn nhạt nói, cởi nút đồ tây, ngồi bên cạnh.
“Uhm!” Tiêu Nhân 2 tay cầm ly, trong lòng có chút buồn uống nước, cô muốn nghe anh nói thêm gì đó, nhưng anh lại chỉ nhàn nhạt đáp cô.
Mũi ngứa ngáy.
“Hắt xì---” Tiêu Nhân hắt xì cái.
Quý Tu bên đó nhìn cô: “K fai em bị cảm r
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679505/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.