Anh k muốn nghe lời này của cô!
“Uhm---” Hạ Băng Khuynh quay đầu, nhân lúc lưỡi anh chưa xâm nhập vào, dùng tay đẩy đầu anh ra: “Anh muốn làm gì! Đừng nhân lúc say làm chuyện lưu manh với tôi!”
Cô fai có chút cốt khí!
K thể bị anh hôn mà đầu hàng!
Cô k thể quên đc sự khác biệt của Ôn Tử Tích!
Cô cũng k quên đc anh tổn thương cô thế nào, khiến cô đau khổ thế nào!
Anh đừng hòng chạm vào cô.
Mộ Nguyệt Sâm kéo tay nhỏ trên mặt ra, đôi mắt đen nhìn cô ở cự ly gần như là con nai nhỏ đang run rẩy, mắt trở nên dịu dàng.
Hạ Băng Khuynh rất khó kháng cự lại lúc anh dịu dàng.
Miệng anh từ từ, từ từ áp xuống, đầu tiên cô né, nhưng lại bị ánh mắt đó thu hút, như là bị hút đi linh hồn v.
Hô hấp nóng bỏng phả lên mặt cô.
Mùi rượu, khiến cô trầm mê.
Mùi khói thuốc nồng đậm từ miệng anh phả ra, k biết thế nào, cũng khiến ng khác trở nên khao khát.
Lòng đột nhiên đập nhanh.
“Nhắm mắt lại!” Khí nóng tràn qua miệng cô.
Lí trí Hạ Băng Khuynh vẫn còn, cô k dám nhắm, phạm vi hô hấp chật hẹp, làm cô đỏ mặt, tim đập càng nhanh, cô nhẹ kháng cự:”Tôi k nhắm, nếu anh muốn cầm thú đại phát, đừng đến tìm tôi.”
“Vậy tôi còn có thể tìm ai?” Hơi nóng truy đuổi cô, ở bên tai cô bộc lộ sự ái muội.
“Anh thừa nhận ai là bạn gái, thì tìm ng đó!”
“Nhưng người tôi muốn là em--” Trán anh dán lên má cô, hơi thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679584/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.