“K sinh, k lẽ e muốn mưu sát con chúng ta?” Mắt Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng thu lại, mang theo sát khí.
Hạ Băng Khuynh cắn răng, tàn nhẫn nói: “K bài trừ khả năng này.”
Mắt Mộ Nguyệt Sâm như trừng lên nhìn cô: “Em dám!”
“Có gì k dám, bụng là của tôi, hơn nữa, anh bá đạo cái gì, dù cho a là ba đứa trẻ, cũng k fai bạn trai tôi, càng k fai chồng tôi, tính ra, anh chỉ cung cấp 1 con t*ng trùng mà thôi.” Hạ Băng Khuynh hét lên.
Cô đã đủ phiền r.
Nếu ba mẹ biết cô chưa cưới đã có con, sẽ đánh chết cô.
Nếu thầy Quý biết cô có thai, cũng sẽ k nhận cô làm đệ tử.
Mộ Nguyệt Sâm bị cô tức đến điên: “Hạ Băng Khuynh, em thật sự ngày càng vô pháp vô thiên, mai tôi xin nghỉ cho e, sau này kiếm ngày đính hôn, e dưỡng thai cho tốt cho tôi.”
Mai nghỉ học? Sau này đính hôn? Dưỡng thai!
“Anh điên r s?” Hạ Băng Khuynh nghe đến ngây ngốc.
“Tôi k điên, là e điên mới đúng, đến con của mình cũng muốn giết, tôi sẽ k để e làm bậy, con nhất định lấy. Trc đây e k ngoan, nói dối nhiều, nhưng, tôi vẫn quyết định cho e 1 cơ hội.” Mộ Nguyệt Sâm mang bộ dạng ân xá nhìn cô.
“Ha---” Hạ Băng Khuynh cười khan: “Tôi thật sự xúc động muốn khóc r, Mộ Nguyệt Sâm, thu lại cơ hội chó chết của anh, tôi k cần!”
Chỉ dựa vào bộ dạng ân xá cao cao tại thượng của anh, cô đã tức điên lên.
Anh tổn thương cô r, cuối cùng còn ân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679590/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.