“ Thật k?” Mộ Nguyệt Sâm thấy anh nhíu mày, như k fai gạt ng, liền đỡ anh: “A k, k s chứ? E k cố ý, ai bảo anh nói e là--”
Lời cô chưa nói hết, eo liền bị kéo mạnh qua, dán chặt vào ng anh.
Dưới áo sơ mi trắng lại cơ thể cường tráng, nóng bỏng, tản phát mùi hương nam tính.
Mà mặt anh đẹp trai anh tuấn, nhìn môi mỏng của anh, sẽ mặt đỏ tim đập thình thịch, mang đến những ý nghĩ bậy.
“E k cố ý, nhưng anh cố ý!” Trán anh áp lên trán cô, cao hơn 1 tí, đối diện với cô, hơi thở k thể tách rời.
“A giả bộ?” Hạ Băng Khuynh k vui nói, kéo tay trên eo ra.
“Nếu k giả bộ, s có thể biết e có quan tâm anh k” Giọng trầm tháp, mang theo sự dịu dàng, mắt nóng bỏng mê ly.
“Giảo hoạt!” Hạ Băng Khuynh đỏ mặt.
Tim đập mạnh hơn.
Anh như chuồn chuồn lướt nước chạm vào môi cô, dùng giọng khàn đặc xuyên thẳng vào tim cô: “Thực tế chứng minh, e quan tâm anh!”
Giọng thân mật ái muội khiến lòng cô ngứa ngáy:”Mơ đi, e là lo chân anh gãy thật, k muốn có chồng tàn phế”
“Biết a là chồng e, còn lấy tính khí con nít ra, vui 1 chút, đc k!” Anh dùng mũi chà lên mặt cô.
Sự dịu dàng của anh luôn khiến ng khác si mê!
Khiến cô trầm luân!
Hạ Băng Khuynh ôm anh, nhào vào lòng anh, mặt dán vào ngực anh, lòng ấm áp, nhưng vẫn lo lắng: “Mộ Nguyệt Sâm, e nói anh biết, anh chỉ có thẻ yêu mình e, vĩnh viễn chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679707/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.