Cho tới màn hình đen lại, trong phòng, quay lại im tĩnh.
Im tĩnh đến nỗi, cô có thể nghe đc tiếng nhịp đập nhanh 1 cách bất ngờ.
Mất mát, k thể né tránh mà xuất hiện, k chút báo trc mà chiếm lấy tim cô.
Hạ Băng Khuynh thất vọng cắn môi, để đth xuống.
Nhưng giây sau, lại vang lên---
Lần này, vẫn là anh!
Cô cầm lên, dừng chút, tim âm thầm đếm đến 3, sau đó nhận: “Alo, ai v?”
Ai v?
Cô dám hỏi anh là ai?
Mộ Nguyệt Sâm ngồi trong xe, mắt khẽ trầm xuống.
Ngẩng đầu, nhìn khách sạn trc mắt---
Nhìn cửa sổ v, a k biết cô ở căn nào, nhưng, anh k thay đổi hướng nhìn của mình, mà nhìn từng căn, tìm kiếm bóng dánh xinh đẹp nào đó.
“Đương sự của cô” Anh trầm trầm nói.
“Đương sự của tôi đều là tử thi, xin hỏi anh là bộ nào?”
“Hạ tiểu thư còn có sở thích nói chuyện với tử thi?”
“Thì ra là Mộ tiên sinh, anh là đương sự của vụ án, k fai của tôi.” Hạ Băng Khuynh nhàn nhạt nói: “Có chuyện gì s?”
Ngữ khí, mang theo sự xa cách.
Thời gian 2 năm, cô đã học ngữ khí này rất tốt, rất tốt.
Nhưng lần nữa gặp a, còn có lúc nghe giọng của anh, cô lại vẫn v, có chút run rẩy.
Chỉ là, anh nghe k ra.
“Cô là ng kiểm thi, tôi có vài câu hỏi muốn gặp trực tiếp xác nhận tí”
Giọng Mộ Nguyệt Sâm thấp xuống, như hạt mát xa, cách đth nhẹ ma sát mặt cô.
Ngón tay cầm đth khẽ chặt hơn, Hạ Băng Khuynh để đth ra xa tí: “Chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679800/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.