Hắn đại diện cho Hoàng hậu, ta đại diện cho Quý phi.
Ta bị hắn đưa đến cổng chính hành cung, quân lính ngầm hiểu ý mà lui ra, hắn xoạt một tiếng rút đao, dùng tay áo lau lưỡi đao.
“Ngươi không khiến ta chán ghét, ta nói cho ngươi biết một chuyện nữa, khi chúng ta xông vào, hoàng đế và yêu phi đã không còn ở đó nữa rồi, bao gồm cả ca ca ruột của ngươi, Tam hoàng tử. Bọn họ bỏ ngươi lại trong hành cung làm mồi nhử, để chúng ta lầm tưởng bọn họ vẫn còn ở hành cung, cho nên chúng ta phải giết ngươi để ổn định lòng quân.”
Ta đang đánh giá cổng cung, nghĩ đầu mình sẽ bị treo ở đâu: “Ừ, ta biết.”
Một nhi tử được thiên tử sủng ái, một nữ nhi vô dụng, dù xét về tình hay lý, đều là đáp án rõ như ban ngày.
Nam nhân trung niên liếc mắt nhìn ta, thấy ta vẫn không phản ứng, đành chịu thua thở dài, có chút phẫn nộ: “Người trong cung các ngươi, bao gồm cả cái tên hoàng đế chó má kia đều khiến ta muốn nôn mửa. Ta có thể vì muội muội ta mà xông vào cung, ca ca ngươi lại đẩy ngươi vào chỗ chết.”
Ta nhớ ra hắn giống ai rồi, đôi mắt đó, rất giống Hoàng hậu. Ta đột nhiên hỏi hắn: “Đại ca ở đâu?”
Lý trí nhanh chóng trở lại, khi nam nhân trung niên chưa kịp phản ứng, ta liền nói: “Coi như ta chưa nói gì.”
Nam nhân trung niên coi ta là nói nhảm, hắn giơ cao thanh đao: “Công chúa, lên đường thôi!”
Ta cảm thấy gió lạnh sau cổ, cam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-cung-xuan/2746853/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.